Lâm Dạ Hỏa nhướng một bên mày xem như chào hỏi.
Tiểu Tứ Tử và Tiểu Lương Tử nhìn nhau một cái – Người nào a?
Công Tôn nghe được đối thoại bên ngoài, bưng chén ở một góc xe
đàng hoàng ăn cơm hỏi Triển Chiêu, “Hắn chính là Đường Môn Tứ công tử
Đường Tứ Đao sao?”
Triển Chiêu bĩu môi một cái, “Còn không phải sao…”
Lúc này, Đường Tứ Đao ở bên ngoài hình như là nhìn thấy Thiên Tôn
và Ân Hậu, liền hành đại lễ với hai vị tiền bối.
Công Tôn có chút không hiểu, danh tiếng Tứ Xuyên Đường Môn cũng
khá lớn, ngay cả y không phải là người giang hồ vẫn có nghe nói qua.
Đường Tứ Đao là lão Tứ của Đường Môn, Đường Môn bốn nam một nữ,
toàn bộ đều có võ nghệ cao cường, hơn nữa người ta còn là giang hồ chính
phái, nhìn Thiên Tôn Ân Hậu cung kính như vậy…
Không giống như có cừu oán với Triển Chiêu a? Công Tôn tò mò hỏi
Triển Chiêu, “Ngươi và Đường Môn có quan hệ không tốt?”
“Triển Chiêu cười khan hai tiếng khoát khoát tay, “Một lời khó nói
hết, một lời khó nói hết…”