HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 614

bay ra theo, ta và nó cộng thêm cả gấu trúc con trên tay ta đều cùng nhau
rơi xuống vách đá.”

Mọi người sốt ruột, “Nói tiếp đi!”

“Ta tóm lấy gấu trúc lớn và ôm gấu trúc con đồng thời té xuống, bởi vì

gấu trúc lớn quá nặng nên rơi xuống mặt đất trước, lúc đó ta sợ nó ngã chết
nên trong khoảnh khắc sắp chạm đất, ta buông gấu trúc nhỏ xuống trước,
rồi ôm gấu trúc lớn lăn một vòng trên mặt đất, con gấu trúc đó vừa béo lại
quá nặng, ta mượn lực một phen, mà hình như ta đã đá cái gì đó ra ngoài thì
phải, ta cũng không chú ý lắm… Kết quả ta và gấu trúc lớn cùng nhau lăn
khỏi lôi đài.”

Triển Chiêu nói xong, lại bưng chén rượu lên uống một ngụm.

Mọi người sửng sốt hồi lâu, rốt cục cũng có người bắt được trọng

điểm.

Công Tôn hỏi, “Ngươi nói ngươi lăn xuống chỗ nào rồi?”

Triển Chiêu bặm môi, “Lôi đài…”

“Lôi đài?!” Tiểu Tứ Tử hỏi, “Là cái lôi đài luận võ kén rể kia á?”

“Ha ha, còn có thể là cái nào khác sao…” Triển Chiêu buông cái chén

lắc đầu lại lắc đầu, tốc độ nói còn vượt qua cả Long Kiều Quảng, “Ai mà
biết cái vách núi kia lại trùng hợp nằm ở ngay trên lôi đài như thế chứ. Lúc
ta ôm gấu trúc lăn xuống lôi đài, người thắng kẻ bại đã phân định xong
xuôi hết rồi, chỉ còn lại một người cuối cùng. Mà lúc đó thời gian cũng sắp
hết, chủ trì đánh lôi đài mới vừa cầm lấy kim chuy chuẩn bị đánh xuống
tuyên bố chấm dứt chọn rể, thì ta và gấu trúc lại cùng rơi xuống dưới. Thứ
mà ta dùng để mượn lực rồi đá bay, chính là vị Tiểu ca thắng cuối cùng còn
lại trên lôi đài… Sau đó ta và gấu mẹ cùng lăn khỏi lôi đài, Tiểu ca kia
cũng bay ra ngoài luôn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.