Quả nhiên, trong đại sảnh, phu nhân của Tiêu Thống Hải Liêu Tiệp
đang cùng khuê nữ ngồi chờ… Nhìn cái bụng tròn tròn của vị phu nhân
này, không nửa năm nữa Tiểu Lương Tử sẽ lại có thêm một tiểu muội hoặc
đệ đệ.
Công Tôn đưa tay bắt mạch cho Tiêu phu nhân, cười gật đầu, “Là một
khuê nữ.”
Tiểu Lương Tử và Tiểu Tứ Tử dán lên bụng Liêu Tiệp nghe động tĩnh,
muội muội Tiểu Lương Tử kéo tay lôi kéo ca ca mình.
Đem bọn nhóc giao cho Liêu Tiệp, những người khác trở lại tiền thính
nói chuyện đứng đắn.
Triệu Phổ hỏi Tiêu Thống Hải biết nhiều ít gì về tình hình của thành
Hỏa Luyện.
Tiêu Thống Hải nói tới liền tức một bụng khí, “Lão đầu kia ngoài mặt
thì tốt đẹp nhưng đầu óc lại u mê! Đã nói với hắn rất nhiều lần là người lai
lịch không rõ ràng thì trước tiên phải điều tra rõ nội tình gia thế nhà người
ta, lúc này thì hay rồi, làm mất chìa khóa Hỏa Luyện Cung, gây ra họa lớn
như vậy!”
Bạch Ngọc Đường có chút ngạc nhiên, “Hỏa Luyện Cung dù sao cũng
chỉ là tòa địa cung mà thôi, vì sao phải khẩn trương như vậy?”
Tiêu Thống Hải nhìn mọi người một chút, tựa hồ có chút khó nói, cau
mày.
Triệu Phổ hỏi hắn, “Có gì không thể nói sao?”
Tiêu Thống Hải thở dài, bảo tùy tùng ra ngoài hết, đóng cửa lại.