HAI CUỐN NHẬT KÝ - Trang 34

Đúng như tôi dự đoán, vợ tôi có viết nhật ký. Cho tới nay, tôi không đề

cập gì tới việc này trong ghi chép của mình, kỳ thực, mấy hôm trước tôi đã
có cảm giác như vậy. Buổi chiều hôm nọ, tôi xuống nhà đi vệ sinh, ngang
qua phòng khách, thấy nàng đang ngồi bên bàn, thái độ hơi lúng túng mất
tự nhiên. Trước đó một thoáng, tôi đã nghe thấy tiếng sột soạt đặc trưng của
giấy ganpi, mà nào chỉ một, hai tờ, hẳn phải là một tập giấy. Có vẻ như một
cuốn sổ bị cuộn lại đem nhét vội vàng dưới đệm ngồi hay chỗ nào đó tương
tự nên phát ra âm thanh ấy. Ở nhà hiếm khi sử dụng loại giấy này, nên tôi
dễ dàng tưởng tượng ra Ikuko dùng nó làm gì. Tuy nhiên mấy ngày này tôi
chẳng có cơ hội để chứng thực. Hôm nay, nhân lúc nàng ra ngoài xem
phim, tôi liền tới phòng khách và nhanh chóng tìm thấy nó.

Điều khiến tôi giật mình, là nàng đã sớm có chuẩn bị, dùng một miếng

băng dính trong dán hai mặt bìa cuốn sổ. Thật ngớ ngẩn làm sao, thói đa
nghi của đàn bà quả nhiên ghê gớm. Tôi chẳng phải hạng tiểu nhân ti tiện
đi đọc lén nhật ký vợ mình, nhưng nỗi tò mò nổi lên khiến tôi chẳng đừng
được, tự hỏi liệu mình có thể khéo léo gõ miếng băng dính ra mà chẳng để
lại dấu vết nào không. Chẳng qua tôi chỉ muốn nhắn nàng: "Trò này vô
dụng thôi! Cuốn nhật ký này có bị đọc trộm thì em cũng cũng chẳng hay
biết. Hãy nghĩ cách khác tốt hơn đi." Nhưng trù liệu của nàng mười phân
chặt chẽ, tôi đành chịu thua.

Mặc dù đã chú tâm cẩn thận từng li từng tí khi gỡ miếng băng dính, tôi

vẫn để lại chút ít dấu vết. Và cuối cùng tôi nhận ra mình đang làm một việc
bất khả thành công. Hẳn là độ dài của miếng dán cũng được nàng đo cẩn
thận, nhưng tôi lại vô ý vò nó lại mất rồi. Tôi đành cắt một đoạn khác áng
chừng xấp xỉ miếng cũ để dán lại đúng chỗ. Nhưng thế nào nàng cũng nhận
ra thôi.

Bất quá tôi thấy cũng cần nói rõ là tuy đã mở nhật ký ra - nhìn cả vào

bên trong, nhưng tôi chưa đọc lấy một chữ nào. Ikuko viết chữ rất nhỏ và
mảnh, mắt tôi thì cận thị nên muốn đọc cũng rất tốn công. Hy vọng vợ tôi
sẽ tin đó là sự thật. Tất nhiên với tính đa nghi của nàng, tôi càng nói không
thì nàng càng tin là có. Lẽ ra đằng nào cũng bị ngờ oan, tôi cứ đọc quách
hết đi. Nhưng không, tôi đã không làm vậy. Kỳ thực tôi sợ ngộ nhỡ phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.