HAI MẶT CỦA THỜI GIAN - Trang 16

trước. Vì đơn giản, khi nào cũng như khi nào, hai con tim cháy bỏng từng
ngày, từng giờ, nồng nàn, say mê. Cũng vì thế nên chẳng biết khi nào yêu
hơn khi nào, cũng chẳng thể kết luận ai yêu ai hơn. Hai đứa cũng cãi nhau
mấy ngày rồi đưa ra kết luận “yêu bằng nhau”!

Hương nhảy đẹp. Cứ trước mỗi lần lên sân khấu, cô bé lại kéo bằng được

Huấn tới nói chuyện. Nội dung lúc nào cũng là:

“Trang điểm này, xinh không?”
“Không.” “Thật không?” “Không.”
...
Huấn giỏi đá cầu. Cứ sau mỗi lần chiến thắng, nó chưa kịp hét lên tự hào

thì cái đứa nhảy lên làm loạn đầu tiên sẽ vẫn luôn là Hương. Đứa nào dám
thắng Huấn, Hương nguýt cho cái thì đêm về cũng khó ngủ.

***

Lên lớp Mười hai, hai đứa đã biết nhắc nhở nhau học hành tử tế, nhưng

vẫn dành thời gian cho nhau, thường xuyên không biết chán. Vẫn giận dỗi
liên tục. Lúc nhẹ thì dỗ dành vài câu, có nặng hơn một tí thì Huấn lôi cái
trò “khổ nhục kế” của nó ra soạn đi soạn lại.

Ví dụ nếu giận đúng lúc sắp mưa, nó sẽ đến đứng gần nhà Hương, nhắn

tin: “Hết giận thì về. Không thì đứng đây đến sáng mai”.

Kết quả lúc nào cũng như lúc nào, Hương chả giận lâu được.
Cũng đôi lần, một trong hai đứa dở chứng đòi chia tay. Nếu là Hương thì

Huấn năn nỉ, nếu là Huấn thì ngược lại. Gì chứ, mấy bài năn nỉ của hai đứa
xứng đáng đứng trên Binh pháp Tôn Tử một bậc. Rồi thì cả hai đều đậu đại
học, thậm chí là điểm cao, vào hai trường đại học thuộc hàng lớn nhất Hà
Nội. Huấn còn được đi dự hội nghị khen thưởng của Tỉnh.

Tiếc là trước ngày nhận thưởng khoảng vài tuần, Huấn lại đòi chia tay

Hương.

Nó bỗng dưng thấy chán, nó muốn tự do, nó đã quá ngao ngán việc

Hương cứ thích chửi đời chửi người qua Facebook mỗi khi bực nó. Yêu
không lý do, nhưng muốn chia tay, nó mượn đủ mọi cớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.