HAI MẶT CỦA THỜI GIAN - Trang 6

3:00 p.m
Minh lưỡng lự mãi, chính cô cũng ngạc nhiên với tâm trạng giằng co này

của mình. Cô và Phong đã không liên lạc từ ngày chia tay tới giờ, sao bỗng
dưng hôm nay cô lại thèm gọi điện thoại hay nhắn một tin cho anh đến
vậy? Những ký ức màu nhiệm ngày xưa ào ạt trở về bên cô, tưởng chừng
chỉ cần xoay lưng, giơ tay ra là có thể chạm vào.

Ngày ấy, cô hồi hộp cho chương trình chuẩn bị diễn ra một, thì háo hức

đợi anh đến xem những cố gắng, nỗ lực của khoa cô mười. Trong mắt cô,
anh là một người rất giỏi, có thể nói là “siêu việt” - nhân viên kinh doanh
xuất sắc, đạo diễn của các chương trình tổng kết cuối năm kiêm vị trí MC
cho mọi ngày hội hè của công ty. Những chương trình văn nghệ sinh viên
như thế này đâu còn xa lạ gì đối với một người như anh. Cô biết thế nhưng
vẫn luôn muốn mời anh đến tham gia để sống lại những ngày tháng sinh
viên trẻ trung đầy nhiệt huyết. Để rồi lần nào đến, anh cũng hỏi: - Tại sao
em luôn đứng sau cánh gà, sao không tự tin lên sân khấu biểu diễn?

Năm nay, em sẽ biểu diễn trước rất đông khán giả, còn anh đang ở đâu?
Cô thoáng nghĩ tới hành động sẽ gọi điện hỏi thăm, và rồi lại mời anh

đến trường xem lễ hội. Có nên không? Chỉ là một đêm hội thôi mà. Anh có
từ chối không? Anh vẫn luôn thích ngắm lại quãng đời sinh viên đẹp đẽ của
mình mà...

Nhưng cô với anh còn là gì của nhau nữa đâu?
Suy nghĩ mạo hiểm vừa le lói, cô đành cay đắng vùi dập không thương

tiếc.

7:00 p.m
Phong đưa bố đến nhà hàng theo lịch hẹn. Trên đường đi, bố cứ nhắc

mãi: - Không được tỏ ra bất lịch sự, không vui con nhé. Sớm muộn thì
tương lai của con cũng sẽ gắn bó với gia đình ấy.

Phong cười buồn, im lặng chẳng nói gì. Rốt cuộc, anh nghe theo lời bố

và quyết định thế này có thực sự tốt cho tất cả không, cho bố mẹ, cho anh?
Nhưng còn Minh thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.