HAI MẶT CỦA THỜI GIAN - Trang 5

nữa...

Lại nghĩ ngợi vẩn vơ rồi, Minh lắc đầu thật mạnh, tựa như có thể dùng

lực cơ học này để đá bay những ngơ ngẩn trong tâm trí.

Hôm nay, khoa của Minh tổ chức sự kiện lễ hội thường niên, cô vẫn nằm

trong thành phần Ban tổ chức và Đạo diễn cánh trái như mọi năm. Chỉ có
một khác biệt rằng, chương trình này cô có bốn phút lên sân khấu diễn hài.
Bốn phút ngắn ngủi nhưng sẽ là bốn phút huy hoàng nhất trong cuộc đời
Minh - bốn phút bước ra khỏi vị trí hậu cần, đứng rạng rỡ dưới ánh đèn
chói lóa.

8:00 a.m
Phong bước vào văn phòng, vẫn tác phong đúng giờ như mọi ngày. Chưa

có ai đến cả, sau Tết ai cũng có vẻ rệu rã. Bản thân anh cũng vậy, những
ngày này, phố xá thường bị mưa phùn tưới tắm, khiến không gian nhuốm
màu lạnh lẽo sũng nước. Anh thường liên tưởng đến hình ảnh một cô gái
đang khóc, hàng mi ướt đẫm và đôi mắt đỏ hoe, hai má ửng hồng nóng ran.
Có phải anh đang nghĩ tới...?

Phong lắc đầu thật mạnh, tựa như tin rằng có thể dùng động tác này ghìm

nỗi nhớ trong lòng xuống. Nhưng để làm gì chứ, có ngày nào anh không
quay quắt với cảm xúc này đâu?

Anh giở lịch công tác, hôm nay là ngày thứ Hai đầu tiên của tháng Ba,

chẳng phải ngày này năm trước và cả năm trước nữa, anh đang có mặt tại
trường Minh hay sao? Phải, là lễ hội thường niên mà khoa cô tổ chức. Năm
trước nữa anh đến, cô ra tận cổng đón anh, kéo anh tham quan trường rồi
tíu tít giới thiệu như một hướng dẫn viên chuyên nghiệp, còn dặn anh ngồi
thật “ngoan” để cô yên tâm lên làm đạo diễn sân khấu. Giờ này, Minh có
đang bận rộn như mọi năm không?

Tiếng chuông điện thoại reo lên.
- Hôm nay rảnh không Phong, tối theo bố đi gặp mặt gia đình bên kia

nhé. - Tiếng bố vang vọng.

Anh cười đau khổ, chút mảy may ý định “khách không mời vẫn đến” vừa

le lói, bỗng chốc bị dập tắt không thương tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.