HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 279

- A, càng hay!
Thán từ ấy của Porthos được nối tiếp ngay bằng một tiếng rên rỉ khe khẽ và
sâu văng ra từ góc cửa.
D Artagnan vừa đặt chân xuống đất liền trông thấy nổi sừng sững trên
tường cái bụng to kềnh càng của Mouston, mồm hắn rầu rĩ buột ra những
tiếng ta thán trầm trầm.
- Còn cậu nữa, ông Mouston thân mến ơi, phải chăng cậu đã được đặt
không đúng chỗ vào trong cái khách sạn còm nhom này? - D Artagnan hỏi
với giọng giễu cợt cũng có thể vừa là thông cảm vừa là chế nhạo.
- Hắn thấy bếp núc tồi tệ quá, - Porthos nói.
- Ô này! - D Artagnan nói, - thế hắn chẳng đích thân làm bếp như ở
Chantilly đó sao?
- A, Thưa ông! Ở đây chẳng như ở đằng kia tôi có ao hồ của ông hoàng để
câu những con cá chép béo ngậy, và những khu rừng của Điện hạ để đánh
bẫy những con chim đa da thơm thịt. Còn cái hầm rượu tôi đã thăm thú kỹ
càng, nhưng thực ra chẳng có bao nhiêu.
- Mouston ơi, - D Artagnan nói, - thực tình tôi ái ngại cho cậu, nhưng lúc
này tôi có một việc tối ư cấp bách phải làm.
Rồi kéo riêng Porthos ra và bảo:
- Du Vallon thân mến ơi, cậu đã ăn mặc chính tề thế là hay rồi, tôi sẽ dẫn
cậu ngay tức thì đến quan tể tướng.
- Ô kìa! Thật thế ư? - Porthos nói và trố mắt ra nhìn.
- Đúng thế, bạn thân mến ạ?
- Một sự trình diện à?
- Điều ấy làm cậu hoảng sợ ư?
- Không, nhưng nó làm mình xúc động.
- Ồ! Cứ yên tâm; cậu chẳng phải va chạm với tể tướng xưa kia đâu, ông này
sẽ chẳng quật ngã cậu trước uy phong của ông ấy.
- Cũng thế thôi, cậu hiểu chứ, triều đình mà!
- Này bạn ơi, bây giờ chẳng còn có triều đình nữa.
- Thì hoàng hậu!
- Tôi nói rằng không có hoàng hậu nữa. Hoàng hậu ư? Cậu cứ tin chắc rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.