HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 302

- Bây giờ, D Herblay hãy xuống ngựa và đến đây, - Arthos nói.
Aramis xuống và đến gần Porthos, còn Arthos đến gần d Artagnan. Thế là
cả bốn người lại đoàn tụ.
- Các bạn ơi, - Arthos nói, - các bạn có tiếc là chưa đổ máu của chúng ta
không?
- Không. - D Artagnan đáp, - tôi tiếc là trông thấy chúng mình chống lại
nhau mà từ xưa chúng ta đoàn kết là thế? Tôi tiếc rằng chúng ta gặp nhau ở
hai phe đối lập. Ôi! Chúng ta sẽ chẳng còn làm nên trò trống gì nữa?
- Ôi lạy Chúa? Thôi, thế là hết! - Porthos nói.
- Thế thì, hãy đi với tôi, - Aramis nói.
- Đừng nói vậy, D Herblay? - Arthos bảo, - không ai lại đưa ra những đề
nghị như thế với những người như các ông đây. Nếu các ông ấy vào phe
Mazarin tức là ý thức của các ông đã thúc đẩy các ông về phía ấy; cũng như
ý thức của chúng ta đã thúc đẩy chúng ta về phía các hoàng thân.
- Trong khi chờ đợi, chúng ta là kẻ thù của nhau còn gì, - Porthos nói - trời
ạ! Có ai ngờ như thế này bao giờ không?
D Artagnan không nói gì, mà buông một tiếng thở dài.
Arthos nhìn hai bạn và nắm lấy tay họ.
- Các ông ơi, - anh nói, - việc này nghiêm trọng lắm, và lòng tôi đau đớn
như các ông đâm nát nó ra.
- Phải, chúng ta đă xa cách nhau, đó là sự thật hiển nhiên, sự thật đáng
buồn; song chúng ta chưa hề tuyên chiến với nhau; có thể chúng ta sẽ đưa
ra những điều kiện, một cuộc hội đàm cuối cùng là rất cần thiết.
- Về phần tôi tôi đòi hỏi cuộc họp đó, - Aramis nói.
- Tôi chấp nhận, - D Artagnan nói, vẻ hãnh diện.
Porthos cúi đầu tỏ về tán thành.
- Vậy ta hẹn nhau, -Arthos nói, - Ở một nơi thuận tiện với tất cả chúng ta,
và trong một cuộc hội kiến cuối cùng, chúng ta quy định dứt khoát lập
trường và thái độ mà chúng ta phải giữ và cư xử đối với nhau.
- Được! - Ba người kia đều nói.
- Thế các bạn tán đồng với tôi chứ? - Arthos hỏi.
- Hoàn toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.