HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 314

lên. Planchet đi đằng sau họ, súng trường thõng xuống đùi.
Nhìn thấy d Artagnan và Porthos, Arthos và Aramis xuống ngựa.
Phía bên kia cũng vậy. D Artagnan nhận thấy ba con ngựa kia đáng lẽ do
Bazin giữ thì lại buộc ở các vòng của cổng tò vò và anh bảo Planchet cũng
làm như thế.
Rồi họ tiến đến gần nhau hai người này đối diện với hai người kia, và chào
nhau lễ phép.
Chợt Arthos trông thấy nhiều người dừng chân và nhìn bọn họ, giống như
đây là một trong những cuộc đấu kiếm trứ danh vẫn còn sống động trong trí
nhớ những người dân Paris, nhất là những người ở gần Quảng trường
Hoàng gia, Anh nói:
- Này các ông ơi, các ông thích chúng ta trò chuyện với nhau ở đâu?
- Cổng rào khoá, - Aramis nói, - nhưng nếu như các ông thích mát dưới
bóng cây và một sự tĩnh mịch không thể vi phạm, thì tôi sẽ lấy chìa khoá ở
dinh Rôhan và chúng ta sẽ toại nguyện.
D Artagnan phóng tầm mắt vào trong bóng tối của quảng trường, và
Porthos thử chui dầu vào hai song sắt để dò bóng đêm.
Với cái giọng thanh cao và dễ thuyết phục, Arthos nói:
- Nếu các ông thích một nơi khác, thì xin cứ tự chọn.
Aramis lập tức tránh ra và dặn dò Arthos chớ đứng một mình ở trong tầm
tay d Artagnan và Porthos; nhưng kẻ được ban lời khuyên răn ấy chỉ cười
vẻ khinh khi và tiến một bước về phía các bạn cũ đang đứng nguyên tại
chỗ.
Quả thật Aramis đã đến gõ cửa dinh Rôhan; một người hiện ra cùng với
anh, nói.
- Thưa ông, ông thề với tôi chứ?
- Cầm lấy, - Aramis đưa ra một đồng louis và bảo.
- A! Vị quý tộc của tôi, ông không muốn thề à? - Người gác cổng vừa nói
vừa lắc đầu.
- Ô, có gì mà thề với thốt cơ chứ, - Aramis nói. - Tôi chỉ khẳng định với
bác rằng cho đến giờ phút này các ông kia vẫn là bạn chúng tôi.
- Phải rồi, tất nhiên? - Arthos, d Artagnan và Porthos lạnh lùng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.