HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 377

nghiêm và trịnh trọng, ngay cả đốì với những người lính già cũng vậy,
huống hồ là cả hai thanh niên lần đầu tiên đi ra nơi chiến trường khủng
khiếp ấy.
Đêm trước một trận đánh, người ta nghĩ đến trăm điều lãng quên cho đến
lúc ấy lại vụt lên trong trí óc. Đêm trước một trận đánh, những người dưng
trở thành bạn bè và bạn bè trở thành anh em.
Chẳng cần phải nói rằng nếu như người ta giữ ở trong tim một tình cảm nào
đó trìu mến hơn thì dĩ nhiên tình cảm ấy sẽ đạt tới mức phấn khích cao nhất
mà nó có thể đạt.
Chắc rằng hai thanh niên ấy mỗi người đều cảm thấy một tình cảm nào đó,
vì rằng một lát sau mỗi người ra ngồi ở một góc lều và tì lên đầu gối để
viết.
Thư văn lai láng, bốn trang giấy lần lượt đầy những dòng chữ nhỏ li ti và
sít nhau. Chốc chốc hai thanh niên lại nhìn nhau mỉm cười. Họ hiểu nhau
mà không nói gì cả; hai tư cách phong nhã và dễ thương ấy sinh ra để thông
cảm với nhau mà chẳng nói thành lời.
Viết thư xong, mỗi người bỏ thư của mình vào hai lần phong bì, chỉ khi nào
xé phong bì ngoài cùng ra người ta mới biết được thư viết cho ai. Rồi cả hai
tiến lại gần nhau, trao đổi các phong thư và mim cười.
- Nếu như sự bất hạnh đến với tôi. - Bragelonne nói.
- Nếu như tôi bị giết, - de Guise nói.
- Cứ yên trí, - cả hai cùng nói.
Rồi họ ôm hôn nhau như hai anh em. Xong mỗi người trùm áo choàng mà
ngủ cái giấc ngủ trẻ trung và duyên dáng của những cánh chim, những
bông hoa và những em bé.

Chú thích:
(1) Tiếng Ý: Mày chẳng phải người Tây Ban Nha, chẳng phải người Đức,
mày là người Ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.