HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 596

huân chương này cho ông.
Rồi ông quay sang phía Aramis, vua bảo:
- Ông hiệp sỹ, đến lượt ông.
Và nghi thức cũng lại bắt đầu với những lời như vậy, trong khi de Winter
nhờ các giám mã cởi chiếc áo giáp đồng đang mặc ra để trông giống vua
hơn.
Trao huân chương cho Aramis xong, vua ôm hôn cả Aramis và Arthos.
Đứng trước một tấm gương tận tụy lớn lao như vậy, de Winter lấy lại mọi
sức lực và can đảm của mình và nói:
- Thưa Hoàng thượng chúng tôi đã sẵn sàng.
Nhà vua nhìn ba người quý tộc và hỏi:
- Như vậy ta phải chạy trốn à?
- Thưa Hoàng thượng, - Arthos nói, - Đi trốn xuyên qua một đội quân, ở
khắp các nước trên thế giới coi là công kích.
- Như vậy, - Charles nói - ta sẽ cầm kiếm ở trong tay mà chết.
- Ông bá tước, ông hiệp sỹ ơi, nếu như có bao giờ tôi còn là vua…
- Thưa Hoàng thượng, ngài đã ban vinh dự cho tôi nhiều hơn là thuộc về
nhưng người quý tộc bình thường, như vậy chúng tôi mới là người mang
ơn.
- Nhưng thôi ta đừng để mất thì giờ, vì ta đã để mất khá nhiều rồi đó.
Nhà vua bắt tay lần cuối cùng cả ba người, đổi mũ với de Winter, rồi đi ra.
Trung đoàn của de Winter đứng trên một nền đất cao vượt doanh trại, vua
cùng với ba người bạn đi ra đó.
Doanh trại lính Scotch như đã tỉnh giấc hắn; mọi người ra khỏi lều và đến
xếp hàng như để đi chiến đấu.
- Nhìn xem, - vua nói - Phải chăng họ hối hận và sẵn sàng ra trận.
- Thưa Hoàng thượng, - Arthos nói, - Nếu họ hối hận thì họ sẽ đi theo
chúng ta.
- Được - vua nói, - Ta làm gì bây giờ?
- Ta hãy xem xét quân đội địch, - Arthos nói.
Cả nhóm người đều dán mắt vào cái vạch thẳng mà lúc tảng sáng họ tưởng
là sương mù và bây giờ những tia nắng đầu tiên tố giác là một đạo quân bố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.