HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 65

- Rằng họ cứ giúp tôi như đã giúp hoàng hậu và sự trả ơn của tôi sẽ hậu
hĩnh.
- Chúng tôi sẽ làm gì?
- Tất cả vì dường như ông biết làm tất cả.
- Thưa Đức ông, khi người ta tin cậy những người khác và muốn rằng họ
cũng tin cậy vào mình thì người ta cho biết tình hình rõ hơn là Các hạ đã
làm.
- Khi nào thời gian hành động đến sẽ hay, - Mazarin nói, - cứ yên tâm, ông
sẽ biết tất cả ý nghĩ của tôi.
- Thế cho đến lúc ấy?
- Chờ đợi và đi tìm các bạn của ông.
- Thưa Đức ông, có lẽ họ không ở Paris, chẳc chắn là như vậy, phải đi xa
mới được. Tôi chỉ là một viên trung uý ngự lâm nghèo xác xơ mà những
chuyến đi thì tốn kém.
- Ý định của tôi, - Mazarin nói, - không phải là ông sẽ xuất hiện như một
ông hoàng với tiền hô hậu ủng, kế hoạch của tôi cần bí mật và sẽ hỏng bét
với những ngựa xe nghễu nghện.
- Thưa Đức ông, tôi chẳng thể đi với tiền lương của tôi: vì lương chậm đến
ba tháng chưa trả, tôi cũng không thể đi được bằng tiền dành dụm lý do là
từ hai mươi năm nay phục vụ trong quân đội, tôi chỉ dành dụm được những
khoản nợ nần mà thôi.
Mazarin đứng đăm chiêu một lát như phải suy nghĩ một cách hết sức căng
thẳng, rồi bước đến bên chiếc tủ ba lần khoá, ông lôi ra một cái túi, nhấc
nhấc trên tay hai ba bận để ước lượng nặng nhẹ ra sao trước khi đưa cho d
Artagnan.
- Anh cầm lấy chỗ này, - Mazarin thở dài và nói, - đây là cho chuyến viễn
du.
D Artagnan nghĩ thầm: "Nếu là những đồng tiền vàng Tây Ban Nha hoặc
những đồng êquy vàng thì chúng ta sẽ có thể cộng tác được với nhau đấy!"
Anh chào giáo chủ và nhét bọc tiền vào túi áo rộng.
- Này thế là xong nhé? - Giáo chủ đáp lại. - Ông sẽ lên đường…
- Vâng, thưa Đức ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.