đấy.
Nghe vậy mắt Porthos sáng lên, anh nói:
- Ồ, ồ! Hắn ta có giàu không?
- Đó là con trai của một trong những thương gia mạnh nhất ở London.
- Hắn biết chơi Le lansquenet chứ?
- Hắn tôn thờ.
- Thế bài bassette ?
- Hắn mê như điên.
- Con bài biribi?
- Sở trường của hắn.
- Tốt lắm! - Porthos, - Chúng ta sẽ có một đêm thích thú.Càng thích thú vì
nó hứa hẹn một đêm tuyệt diệu hơn.
- Tại sao thế?
- Vì chúng ta mời hắn chơi tối nay hắn mời chúng ta chơi tối mai.
- Ở đâu?
- Tôi sẽ bảo cậu sau. Bây giờ chúng ta hãy lo một điều: tiếp đãi sao cho
xứng đáng cái vinh hạnh mà ông Groslow dành cho ta. Tối nay nghỉ ở
Decby. Mousqueton cần đi trước và có chai rượu vang nào trong tỉnh phải
mua luôn. Cũng chẳng tai hại gì nếu hắn sửa soạn một bữa ăn tối nho nhỏ,
bữa ấy hai cậu sẽ không dự vì Arthos bị sốt rét và Aramis là hiệp sĩ ở Malte
thì những câu chuyện của bọn lính tráng thô bỉ như chúng tớ sẽ chẳng làm
đẹp lòng cậu và khiến cậu đỏ mặt. Các cậu nghe rõ chứ?
- Rõ, - Porthos nói, - Nhưng quỷ bắt tôi hay sao, mà sao tôi chả hiểu được
gì.
- Bạn Porthos ơi, - D Artagnan nói, - Cậu nên nhớ rằng, tôi dòng dõi các
nhà tiên tri nhờ bố tôi, và các mụ thầy bói nhờ mẹ tôi, và tôi chỉ nói bằng
các lời ẩn dụ và những câu đố: ai có tài thì nghe ai có mắt thì nhìn, lúc này
tôi không thể nói hơn được.
- Này bạn, cứ làm đi, - Arthos nói, - Tôi chắc chắn rằng điều cậu làm là tốt
đây.
- Còn cậu Aramis, cậu có nhất trí như thế không?
- Hoàn toàn, d Artagnan thân mến ạ.