HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 667

nghĩ đến chuyện đó.
Ngày hôm sau khi đứng ở cửa sổ trông ra những khu phố đông người nhất
của khu Cité, Arthos nghe thấy người ta rao bán nghị án của Nghị viện đưa
ra toà cựu vương Charles I bị coi là phạm tội phản bội và lạm dụng quyền
hành.
D Artagnan đứng cạnh anh. Aramis tra một bản đồ, Porthos mê man trong
những khoái cảm cuối cùng của một bữa ăn sáng ngon lành.
- Nghị viện ư? - Arthos kêu lên, - Không thể nào Nghị viện ra một nghị án
như vậy.
- Nghe này, - D Artagnan nói, - Tôi ít hiểu tiếng Anh, nhưng chẳng qua
tiếng Anh là tiếng Pháp phát âm sai, nếu điều tôi nghe Nghị viện nghị án
thì có nghĩa là nghị án của Nghị viện chứ gì, nếu không thì Chúa đầy doạ
tôi đi, như ở đây họ thường nói.
Vừa lúc ấy chủ quán vào, Arthos ra hiệu cho ông ta đến. Anh hỏi bằng
tiếng Anh:
- Nghị viện ban ra nghị án đấy à?
- Vâng, thưa Milord, Nghị viện thuần khiết.
- Sao, Nghị viện thuần khiết à? Như vậy là có hai Nghị viện ư?
- Ông bạn ơi! - D Artagnan ngắt lời, - Tôi không nghe được tiếng Anh,
nhưng tất cả chúng tôi đây đều hiểu tiếng Tây Ban Nha, xin ông vui lòng
nói chuyện với chúng tôi bằng thứ tiếng ấy, nó lại là tiếng của nước ông, do
đó chắc hẳn ông thích dùng nó mỗi khi có dịp.
- A, đúng đấy, - Aramis nói.
Còn Porthos như chúng tôi đã nói, anh đang tập trung tất cả sự chú ý vào
miếng sườn mà anh đang mải gỡ chỗ nạc ra.
- Ông hỏi gì nhỉ? - Chủ quán nói bằng tiếng Tây Ban Nha.
Arthos lại nói bằng tiếng ấy:
- Tôi hỏi có phải là có hai nghị viện không, một thuần khiết và một không
thuần khiết.
- Ồ! Thật là kỳ lạ! - Porthos nói, anh ngẩng đầu lên và nhìn các bạn với vẻ
ngạc nhiên, - Thế là bây giờ tôi hiểu tiếng Anh à? Tôi hiểu ông vừa nói cái
gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.