HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 742

- Chúng tôi chở rượu Portos đến Anvers.
- Tuyệt lắm. Bây giờ cho tôi xuống thuyền và ông hãy trở lại vị trí, vị họ
đến ngay bây giờ đấy.
- Sẵn sàng.
- Điều quan trọng là không để cho ai trong số người của ông trông thấy tôi
vào.
- Chỉ có một người ở trên thuyền và tôi tin ở hắn ta như chính mình. Vả
chăng người ấy không biết ông, và cũng như đồng đội của hắn, hắn sẵn
sàng phục tùng mệnh lệnh mà không hay biết gì hết.
- Tốt lắm, ta đi thôi.
Họ đi xuống phía sông Tamies. Một chiếc xuống nhỏ neo ở bến cảng bằng
một xích sắt buộc vào một cái cọc. Groslow kéo cái xuồng nhỏ lại giữ cho
Mordaunt xuống, rồi hắn nhảy xuống theo. Và ngay lập tức hắn cầm lấy
mái chèo và chèo miết để chứng tỏ với Mordaunt điều hắn nói là thật, nghĩa
là hắn không quên nghề thủy thủ của mình.
Năm phút sau, chiếc xuống thoát ra khỏi cái thế giới thuyền bè vào thời ấy
luôn luôn bề bộn ở các vùng lân cận London và Mordaunt có thể trông thấy
chiếc tàu buồm buông neo như một chấtm đen đang đung đưa ở cách đảo
Chó chừng bốn năm tầm(1).
Đến gần tàu Tia chớp, Groslow huýt sáo ra hiệu và trông thấy một cái đầu
ló ra trên thành tàu.
- Đại uý đấy à? - Người kia hỏi.
- Phải, ném thang xuống đây.
Nhanh nhẹn và nhẹ nhàng như một con én, Groslow leo lên và đứng bên gã
thủy thủ. Không trả lời, Mordaunt nắm lấy sợi thừng và leo theo thành tàu
một cách lanh lẹn và chắc chắn hiếm có đối với những người ở trên cạn;
lòng háo hức trả thù của hắn đã thay thế cho thói quen và khiến hắn có khả
năng làm được mọi việc.
Như Groslow đã dự kiến, người thuỷ thủ gác trên tàu Tia chớp không có vẻ
gì nhận biết là chủ mình trở về cùng với người khác.
Mordaunt và Groslow đi đến phòng của thuyền trưởng. Đó là một ngăn
đựng tạm bằng ván gỗ ở trên boong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.