HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 744

lại như đã đoán ra rằng đó là người họ cần tìm. Arthos xuống ngựa và lặng
lẽ giơ một chiếc khăn tay buộc nút ở bốn góc và phất lên trước gió, trong
khi d Artagnan bao giờ cũng thận trọng, hơi cúi mình trên yên ngựa, một
tay thọc vào bao súng.
Ngồi xổm sau một chiếc nòng đại bác chôn xuống đất dùng để cột các dây
thuyền, Groslow ngỡ rằng các kỵ sĩ kia là những người hẳn đang đợi, lại
trông thấy ám hiệu đã định hẳn đứng dậy và bước thẳng đến chỗ họ. Hắn
trùm áo choàng kín mít, nên trông không rõ mặt. Vả chăng tròi tối như mực
nên việc phòng bị cũng bằng thừa.
Tuy nhiên, mặc dầu bóng tối, con mắt sắc sảo của Arthos vẫn đoán ra rằng
không phải kẻ đứng trước mặt anh là Roger.
Arthos lùi lại một bước và hỏi:
- Ông cần gì?
Groslow bắt chước giọng Irlandais và nói:
- Thưa Milord, tôi muốn thưa với ngài rằng ngài định tìm ông chủ tàu
Roger, nhưng uổng công thôi.
- Sao vậy? - Arthos hỏi.
- Bởi vì sáng nay ông ta ngã từ trên cột buồm quan trắc và bị gẫy đùi. Tôi là
em họ của ông Roger, nên ông ta kể với tôi tất cả mọi việc và nhờ tôi thay
ông ra đón ngài và các vị quý tộc có mang chiếc khăn tay buộc nút ở bốn
góc giống như cái khăn tôi có ở trong túi đây. Tôi sế đưa các ngài đi bất cứ
nơi nào các ngài muốn.
Nói rồi Groslow móc túi ra chiếc khăn mà hắn đã giơ cho Mordaunt xem.
- Có thế thôi à? - Arthos hỏi.
- Ấy thưa ngài, còn bảy mươi lăm livres đã hứa nếu tôi đưa các ngài yên ổn
đến Boulogne-sur-Mer hoặc một nơi nào đó ở nước Pháp mà các ngài cho
biết.
Arthos quay sang hỏi d Artagnan bằng tiếng Pháp:
- Cậu thấy việc đó thế nào?
- Hắn nói gì đã chứ? - D Artagnan đáp.
- Ở nhỉ, - Arthos nói, - Mình quên rằng cậu không biết tiếng Anh.
Và anh kể lại cho bạn những lời trao đổi vừa rồi với người chủ tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.