HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 746

Toán người theo kịp Arthos. Nhưng d Artagnan đã lấy lại tính đa nghi tự
nhiên của mình. Anh thấy trên hè vắng vẻ quá, đêm tối đen quá, chủ tàu dễ
dãi quá.
Anh kể lại những việc xảy ra cho Aramis nghe, anh chàng này không kém
đa nghi càng góp phần làm tăng thêm những nỗi nghi ngại của bạn.
Một tiếng chậc nhỏ báo cho Arthos biết những nỗi băn khoăn của chàng
Gascon.
- Chúng ta chẳng có thì giờ để hoài nghi đâu, - Arthos nói, - Chiếc thuyền
đang đợi chúng ta, ta vào đi.
- Với lại ai cấm chúng ta cứ vào mà vẫn cứ hoài nghi, - Aramis nói. - Ta sẽ
theo dõi chủ thuyền.
- Nếu hắn không đường đường chính chính, tôi sẽ đập vỡ sọ nó ra, có thế
thôi…
- Porthos nói hay lắm, - D Artagnan bảo. - Nào, ta vào đi. Đi, Mousqueton.
D Artagnan ngăn các bạn lại, cho bọn gia nhân qua trước để thử tấm ván
bắc từ con đập ra thuyền.
Ba tên hầu sang thuyền yên ổn.
Arthos theo sau họ, rồi đến Porthos và Aramis; d Artagnan sang sau cùng,
vừa đi vừa lắc đầu.
- Cậu làm cái quái gì thế? - Porthos nói. - xin thề là cậu làm cho Césars
cũng phải sợ.
D Artagnan đáp:
- Trên cái bến này, tôi thấy chẳng có người kiểm tra, chẳng có một tên lính
gác chẳng có nhân viên thuế quan.
- Vậy mà cậu than vãn ư? Porthos nói. - Mọi việc trôi chảy như trên một
đường dốc nở hoa.
- Mọi việc trôi chảy quá, Porthos ạ. Mặc kệ, rốt cuộc, nhờ ơn Chúa.
Tấm ván vừa rút lên, chủ thuyền ngồi vào đằng lái và ra hiệu cho một thuỷ
thủ dùng một cây sào đẩy cho thuyền ra khỏi chốn mê lộ những tàu với bè.
Một thủy thủ khác đứng sẵn ở mạn trái thuyền tay cầm mái chèo.
Khi ra được chỗ thoáng, bạn hắn đến cùng chèoo và thuyền bắt đầu lướt
nhanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.