HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 767

- Ối ông ơi, tại sao ông lại lập lại những lời ấy làm gì? Chúng ta ở lâu đài
Pierrefonds sung sướng bao nhiêu.
Rồi không nói thêm một lời oán trách nào khác, hắn trở nên tư lự và vâng
lời, hoặc vì tận tâm thật, hoặc vì tấm gương của Blaisois.
Mousqueton lao đầu xuống biển. Dù sao đó cũng là một hành động vì
Mousqueton tưởng phen này chết thật.
Nhưng Porthos không phải người bỏ rơi đồng đội như vậy. Ông chủ nhảy
liền theo chân đầy tớ, nên hai người rơi mà chỉ nghe tõm cùng một tiếng.
Thành thử khi Mousqueton vừa ngoi lên mặt nước, mắt loá đi, thì đã thấy
mình được giữ bởi bàn tay to tướng của Porthos, và hắn chẳng cần cử động
chút nào cũng vẫn lừ lừ tiến về cái dây chão với vẻ oai vệ của một vị thuỷ
thần.
Cùng lúc ấy, Porthos thấy ở tầm tay với của mình một vật gì đang xoáy
theo dòng nước. Anh túm lấy tóc, thì ra là Blaisois mà Arthos cũng đang ra
đón.
- Thôi, thôi, bá tước, không cần đến anh đâu! - Porthos nói.
Quả thật, nhoài chân mạnh một cái Porthos đã đứng thẳng lên như người
khồng lồ Adamaxto trên ngọn sóng, và ba cái nhoài nữa anh đã tới được
chỗ các đồng đội.
D Artagnan, Aramis và Grimaud giúp Mousqueton và Blaisois leo lên
thuyền. Rồi đến lượt Porthos, anh trèo qua mạn thuyền khiến nó suýt bị lật
úp.
- Còn Arthos đâu? - D Artagnan hỏi.
- Tôi đây, - Arthos đáp.
- Đủ cả rồi, - D Artagnan đáp. - Còn anh, Arthos, có giữ dao găm đấy chứ?
- Vậy thì cắt dây chão đi và lên đây.
Arthos rút từ thắt lưng con dao găm sáng loáng và cắt dây. Con tàu rời xa.
Chiếc thuyền dừng lại bị sóng đánh dập dềnh.
- Lên đi, Arthos! - D Artagnan nói.
Và giơ tay cho bá tước de La Fère leo lên và ngồi vào trong thuyền.
- Vừa kịp, - chàng Gascon nói,
- Và các anh sắp trông thấy một điều kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.