HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 96

“Phải hành động thế nào ấy à? - Ông hoàng hỏi.
“Hắn không phải kẻ dễ để người ta tóm như thế đâu. Hắn sẽ đẩu kiếm.
- Thế thì phải làm như hắn ta, tuy nhiên cố bắt sống nó. Anh có thừng để
trói nó không, và một túm giẻ để bịt miệng nó lại.
“Chúng tôi có đầy đủ.
“ Phải chú ý, rất có thể hắn sẽ cải trang làm một kỵ sĩ.
“ Ồ vâng! Xin Đức ông cứ yên tâm.
“Với lại tôi cũng sẽ ở đó và tôi sẽ hướng dẫn các anh.
“Ngài bảo đảm là công lý…
- Tôi xin bảo đảm tất, - Ông hoàng nói.
- Thế thì tốt, chúng tôi sẽ cố làm hết sức mình.
Nói xong, bọn họ ra khỏi chuồng ngựa.
- Này! - D Artagnan nói, - chuyện đó thì có can hệ gì đến chúng ta? Đó là
một trong những kế hoạch mà người ta vẫn làm hằng ngày.
- Ông có chắc rằng việc đó không phải nhằm chổng lại chúng ta không?
- Chống lại chúng ta? Tại sao?
- Ấy, xin hãy nhớ lại câu nói của họ. "Tôi nhận ra thằng hầu của hắn", hẳn
là nói về tôi.
- Gì nữa?
- "Hắn phải ở Noisy hoặc sẽ đến đó tối nay", một tên khách nói, hẳn là nói
về ông.
- Rồi sao nữa?
- Rồi ông hoàng thân nói: "Phải chú ý là rất có thể hắn cải trang là kỵ sĩ",
điều này không nghi ngờ gì nữa, bởi vì ông mặc kỵ sĩ chứ không phải là
ngự lâm quân; xin hỏi, ông nói sao?
- Chao ôi, Planchet thân mến của tôi? - D Artagnan thở dài. - Tôi xin nói
rằng tôi không còn phải khốn khổ ở cái thời mà các ông hoàng muốn cho
ám sát tôi. Ôi! Các ông hoàng ấy, đó là thời xa xưa rồi. Cậu hãy yên tâm,
những người ấy chẳng thù oán gì ta đâu?
- Ông chắc thế chứ?
- Tôi cam đoan vậy.
- Thế thì tốt rồi; ta không bàn chuyện ấy nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.