HẢI NGOẠI KỶ SỰ - Trang 112

Chín từng mây toan chắp cánh loan hoàng, chẳng được vuông

tròn ước cũ,

Nơi tuyền hạ dám trái lòng phu tế, phải lo gánh vác việc sau.
Kẻ chẳng biết ta, luống những mỉa mai gái góa,
Ta nào đổi dạ, chỉ lo nuôi nấng con thơ.
Dưới tổ hư gìn giữ trứng non,
Đêm nguyệt lạnh ngồi ôm đàn gảy.
Cửa nhà chếch mác, chỉ e Bá thị117 không con,
Dòng dõi lưu truyền, may có trưởng nam kế tự.
Cho người chín suối, nay cũng hả lòng,
Mong kẻ bên trời, bao giờ thấy bóng.
Việc ấy ai biên vào quốc sử?
Tiếng thơm nên để lại nghìn đời.
Lão tăng,
Hồ hải ruổi giong,
Khuê phòng than thở.
Thư hiên vắng vẻ, ngao du còn khuất nẻo Trường An,
Khách xá thẩn thơ, ngâm vịnh muốn mời người thượng quốc.
Ai là kẻ cự khanh danh sĩ,
Chớ tiếc lời nhả ngọc phun châu.
Hoặc đoản cú, hoặc trường thiên,
Tụng lòng trinh, ca tiết sáng.
Chong đèn giở sách, vườn tùng tuyết xuống bời bời,
Giải giấy viết văn, án ngọc hương thơm phức phức.
Phổ vào đàn sáo, mai hoa minh nguyệt gieo vần,
Diễn thành thơ ca, vi quyết tây sơn118 sinh sắc.
Thử gieo gạch vỡ,
Mong dẫn ngọc lành119.
Nêu tiếng tốt một bà,
Thỏa lòng ai chín suối.
Nếu Thái sử Quốc phong lượm lặt, phải lấy danh tiết làm đầu,
Hoặc hậu hiền cố sự cảm hoài, nên gắng tâm thân trau luyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.