HẢI NGOẠI KỶ SỰ - Trang 197

Việt Đông Hán Đầu Đà, xin hoàn nhị bát nguyện.
Trước thềm hồng ngọc, mặc ai người lại người qua,
Dưới lò kim hương, cười ngắm hoa tàn hoa nở.
Văn đàn sĩ đến Châu Giang ngoạn cảnh,
Thái sử công chơi Hương Phố đề thơ.
Cảnh bụt vẻ vang,
Rừng thiền rực rỡ.
Xếp đặt một quy mô rộng lớn,
Để làm nơi tu viện mười phương.
Chẳng vì lợi riêng,
Đồng khai trí tuệ.
Vương duyệt xem lá sớ, gật đầu, nói rằng: “Mùa xuân sau lão hòa

thượng về, thay ta xây cất điện đường chùa Trường Thọ; tiểu quốc
may được phước ấm, đều nhờ đức từ bi che chở vậy”. Bèn định đến
ngày 4 tháng Mười một, sẽ rước tùy trượng 24 thầy để làm sấm lễ Vạn
Phật, một kỳ 40 ngày.

Sau giờ ngọ, ta trở về chùa Thiên Mụ, Đông Triều hầu sai gia

nhơn đem cau, trái cây, vật thực đến biếu và nói rằng: “Chủ nhơn nghe
đạo giá đến nơi, theo lẽ phải cung kính đón rước; ngặt vì đau hai tháng
nay, nên chẳng đến làm lễ được. Xin để lời chịu lỗi”.

Ta bèn viết hồi thư hỏi thăm.
“Từ giã lên đường vội vàng chỉ đến núi Cú Lũ, bị gió bắc thổi

nghịch, thuyền không về được. Quốc vương nghe tin đón trở về Thuận
Hóa, bỗng chốc trong nháy mắt, đã qua 5 tháng trời!

Tiếp quý gia nhơn đến thăm, mới hay đại sĩ có hơi khó ở, nhưng

ngũ uẩn180 vốn không, bệnh từ đâu mà có? Có lẽ vì lo dân lo nước
mà ra chăng? Xưa Duy Ma vì muốn giúp chúng sanh không có bệnh
mà tỏ ra bệnh, trước hết ngài muốn cho mọi người biết tấm thân bào
ảnh mộng ảo chẳng qua vì sợ, sinh ra tư tưởng chán ghét sự thoát ly.
Rồi sau nói cho biết pháp thân công đức đoạn tuyệt đau khổ, tự nhiên
được vui. Ấy là ngài muốn khởi phát lòng cầu tiến của chúng sanh
vậy. Đến khi chúng sanh lành bệnh, thì bệnh của Duy Ma cũng tiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.