HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 11

- Sao không để tôi yên hả ? Tôi đã bảo là không

có lửa !

Người đàn ông mới xuất hiện lắc đầu buồn bã nói:
- Ông bất lịch sự quá thế ! Không bao giờ người ta

lại từ chối một chút lửa đối với một người nhã nhặn
thèm hút thuốc đã mở mồm xin.

Anh nới lỏng tay. Gã có mái đầu chải sáp được tự

do, vội vàng vùng ra được. Nhưng chiếc xe đã
chuyển bánh mang theo người đứng tuổi tấn công anh
và cô gái có đôi mắt màu xanh lục. Raoul hài lòng.
Thấy sự cố gắng của gã đầu chải sáp là trơ trẽn, hão
huyền.

“Ta đã thắng" - Anh nghĩ khi nhìn anh kia co chân

chạy. “Ta đã đóng vai anh chàng Don Quichotte che
chở cho một người đàn bà đẹp không quen biết có
cặp mắt màu lục, và nàng đã lẩn tránh không cho ta
biết tên và địa chỉ. Không thể gặp lại nàng được rồi !
Biết làm thế nào nhỉ ?

Thế là anh quyết định quay về cô gái người Anh.

Có lẽ là cô này đã lánh xa sau khi đã được chứng
kiến cuộc cãi ồn ào trên vỉa hè. Raoul đuổi theo cô.

Anh thấy mình đang ở trong giờ phút mà cuộc

sống có thể gọi là treo lơ lửng giữa quá khứ và tương
lai. Một quá khứ đối với anh chứa đầy sự biến, một
tương lai được dự báo cũng như thế, ở quãng giữa,
chẳng có gì cả. Và trong trường hợp ấy, khi người ta
đã ở cái tuổi ba muơi tư thì chính những người đàn
bà, theo chúng ta nghĩ, thì họ nắm trong tay chìa khoá
của số phận chúng ta. Chính vì cặp mắt màu lục đã
biến đi nên anh phải điều chỉnh cuộc hành trình
không chắc chắn của mình đi theo ánh sáng của đôi
mắt xanh lam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.