HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 114

lão. Tôi có những người tin cậy ở gần lão. Chính như
vậy mà tôi phát hiện được chỗ ẩn náu của cô, và tôi
đã có thể đến trước lão vài giờ đồng hồ. Thời gian
nghiên cứu địa điểm, rừng cây, khung cảnh, dò xét cô
từ xa và nhìn thấy cô vội vàng chạy đến khoảnh đất
phẳng này, nếu tôi đã có thể leo lên tận đây và bất
thần thấy được một bóng người đang đi khỏi đây.
Một tên tình nhân à ?

Hắn bước lên vài bước. Cô giật nẩy mình và nửa

thân trên đụng phải hàng rào mắt cáo bao lấy chiếc
ghế dài.

Hắn nổi cáu:
- Này ! Người đẹp, tôi tưởng rằng lúc nãy người

ta không lùi lại như vậy khi người tình vuốt ve, săn
sóc mà. Thế nào, tên may mắn kia là thằng nào vậy ?
Chồng chưa cưới à ? Hay đúng hơn là một tình lang ?
Ấy, tôi thấy là tôi đến đúng lúc để bảo vệ "báu vật"
của tôi và ngăn trở cô nữ sinh nội trú ngây thơ của
Sainte-Marie không làm điều gì dại dột. Ôi ! Giá như
không bao giờ tôi giả thiết điều ấy...

Hắn nén giận và cúi xuống phía cô:
- Thôi được, càng hay ! Sự việc đơn giản thôi mà.

Ván bài tôi chơi tuyệt lắm, vì tôi đã có tất cả những
con chủ trong tay mà. Nhưng ăn thua là ở vận may
nữa ! Aurélie đâu phải là một phụ nữ hoàn toàn tiết
hạnh ! Người ta có thể trộm cướp và giết người hoàn
toàn tránh né được mọi sư trừng phạt. Thế thì để xem

Aurélie đã hoàn toàn sẵn sàng nhảy qua chướng

ngại chưa. Vậy, tại sao không đi cùng với tôi ? Thế
nào, Aurélie ? Tôi cũng ngang bằng được tay kia chứ
? Nếu hắn có được những lợi thế của hắn thì tôi cũng
có những lý lẽ, đặc quyền của tôi, những cái không
thể coi thường được. Cô nghĩ sao, Aurélie ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.