HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 118

cho mình tự tuột từ trên cao xuống như một hòn đá
sụt lở lăn xuống làm cho bụi cát bay mù.

Marescal hết sức bối rối. Khi hết ngạc nhiên, hắn

lao suýt rơi xuống và tình cờ hắn trông thấy Aurélie
chạy dzíc dzắc từ vách đá đến bờ nước như một con
vật bị vây dồn, không biết phải chạy trốn vào đâu.

- Cô hết đường rồi, cô bé thân mến ạ - hắn nói -

Không có cách nào khác là hãy quỳ xuống.

Hắn đã đuổi kịp cô. Aurélie đang chệnh choạng vì

sợ hãi và trượt chân thì bỗng nhiên có một vật gì rơi
từ trên khoảnh đất phẳng xuống gần hắn làm cho một
cành cây gãy rắc. - Hắn quay lại, thấy một người đàn
ông, nửa mặt phía dưới che kín bằng một chiếc khăn
tay, có lẽ đấy là anh đàn ông mà hắn gọi là tình lang
của Aurélie. Người đàn ông vừa trên cao sà xuống đã
rút súng ngắn ra, nhưng không kịp có thì giờ để sử
dụng, đã phóng một cú đá vào giữa ngực Marescal
như trời giáng và tiếp một cú đạp, mạnh đến nỗi làm
cho hắn nhào xuống bùn loãng do hổ tạo nên, ngập
đến bắp chân. Hắn lội bì bà bì bõm, hết sức giận dữ,
chĩa súng ngắn vào kẻ tấn công đang đặt cô gái nằm
dài trên thuyền cách đấy hai mươi lăm mét.

- Này ? Tao bắn ! Hắn hô to.
Raoul không trả lời. Anh nâng, một chiếc ghế dài,

dựng nghiêng lên trên mạn, dựa vào đấy như một cái
khiên che cho cả anh lẫn Aurélie. Rồi anh đẩy thuyền
ra xa. Con thuyền chòng chành, nhảy trên sóng.

Marescal nổ súng. Hắn bóp cò đến năm lần, tuyệt

vọng, điên khùng. Có lẽ bị ướt nên không có một
viên đạn nào nổ. Hắn bèn thổi còi như trước nhưng
tiếng còi dồn dập hơn, chối tai hơn. Xa xa, hai tên
đàn ông nhô lên khỏi bụi rậm, như những con ma
chui ra khỏi quan tài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.