HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 119

Raoul thấy mình đang ở chính giữa hồ, dễ chừng

cách bờ đối diện đến ba mươi mét.

Marescal hét lớn: "Đừng bắn !”. Có lẽ hắn cho

rằng kẻ chạy trốn thế nào cũng bơi vào nơi có hai anh
đàn ông của hắn đang chờ sẵn vì không thể để cho
dòng nước cuốn vào vực xoáy nơi khe nước nóng
biến mất, thì chỉ có chết mà thôi. Hắn muốn người
của hắn bắt sống kẻ cùng đường. Quả thế, Raoul đảo
hướng cho thuyền chạy thẳng để ghé chính xác vào
nơi có hai anh đàn ông đứng đấy, lăm le súng ngắn
trên tay.

Những người chạy trốn đã bất thình lình quay

ngoắt thuyền lại, trở về bờ, nơi anh chỉ có thể đánh
nhau với một mình địch thủ mà súng của hắn đã bị vô
hiệu hóa.

- Bắn ! Bắn đi ! - Marescal đoán được ý đồ, đã hét

lên - Bây giờ thì phải bắn, vì hắn đã quay lại ! Bắn,
Bắn đi chứ ! Mẹ kiếp!

Một tên đàn ông nổ súng.
Trên thuyền có tiếng kêu. Raoul buông bơi chèo,

ngã ngửa ra, còn cô gái thì nhào về phía anh, với cử
chỉ tuyệt vọng. Những chiếc bơi chèo nổi lềnh bềnh
trên mặt nước. Con thuyền đứng nguyên tại chỗ một
lát, trơ ra, rồi xoáy tròn mũi thuyền hướng về dòng
chảy, lúc đầu từ từ thụt lùi rồi sau đấy bị nước cuốn
đi nhanh hơn.

Marescal ấp úng:
“Quỉ quái thật, chúng nó toi rồi”
Nhưng hắn có thể làm gì được ? Kết cục, chẳng

nghi ngờ gì nữa, con thuyền bị hai dòng thác đầy
những làn sóng nhỏ xô đẩy nhau dồn dập ngoạm lấy.
Một lần nữa, con thuyền lại từ xoay tròn rồi bất thình
lình chúi về đằng trước và lao đi như một mũi tên về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.