HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 189

có mái tóc hoe vàng. Lúc ấy người em trở lại và dẫn
hai tên tòng phạm đi dọc đến cuối hành lang thì thấy
Guillaume và Aurélie ở đấy. Nhưng tất cả đã thay
đổi. Guillaume đã nghe tiếng động. Hắn thế thủ, súng
ngắn cầm tay và kết cục của trận đánh xảy ra nhanh
gọn: Hai phát súng nổ và hai anh em nhà Loubeaux
ngã xuống, còn Jodot thì chạy trốn.

Chúng ta hẳn đồng ý với nhau chứ, Marescal, có

phải không nào ? Sự nhầm lẫn của ông, sự nhầm lẫn
ban đầu của tôi, của các nhà chức trách, của tất cả
mọi người, đấy là người ta đã xét đoán những sự việc
theo hiện tượng bề ngoài, và cứ theo qui tắc ấy thì kể
ra khá lôgic: Khi xẩy ra vụ giết người thì những
người chết là nạn nhân và những người trốn chạy là
thủ phạm. Người ta không nghĩ đến điều ngược lại có
thể xảy ra, rằng những kẻ tấn công có thể bị giết và
những người bị tấn công lại bình yên vô sự và có thể
chạy trốn. Và tại sao Guillaume lại không nghĩ ra
ngay được điều ấy mà lại chạy trốn ? Nếu Guillaume
ở lại thì hóa ra là hắn vô tội ?

Guillaume, tên cướp lại không cho rằng cơ quan

luật pháp nhúng tay vào những sự việc của hắn. Mới
điều tra sơ bộ những mặt trái của đời sống đáng ngờ
của hắn hiện ra như giữa ban ngày. Hắn có cam chịu
không ? Như thế sẽ quá ngốc nghếch trong khi
phương cứu chữa vẫn còn trong tầm tay. Hắn không
do dự, thúc bách người tình của hắn. Hắn chỉ cho cô
thấy việc tai tiếng của cuộc phiêu lưu, tai tiếng cho
cô, tai tiếng cho Brégeac. Cô trơ ra, đầu óc rối tung
rối mù, ghê sợ bởi những gì mà cô đã trông thấy và
bởi hai cái xác chết kia còn lù lù trước mắt. Cô đành
phó mặc cho số phận Guillaume dùng áp lực bắt cô
mặc áo bờ lu và đeo mặt nạ của người trẻ nhất trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.