HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 191

kịch kết thúc trong tiếng cười và bầu không khí vui
vẻ.

Anh lại bước đi bước lại lần thứ hai rồi cúi xuống

phía cô gái trẻ và nói với cô:

- Tại sao cô lại khóc, Aurélie ? Chính vì những

việc xấu xa ấy đã kết thúc và chính vì Marescal đã tự
nghiêng người trước một sự vô tội và ông ta đã công
nhận phải không. Đừng khóc nữa, Aurélie. Tôi vẫn
luôn bước vào cuộc ở giây phút quyết định. Đấy là
một thói quen và tôi không bao giờ bỏ lỡ. Cô đã thấy
rõ điều ấy đêm hôm ấy: Marescal nhốt cô, tôi đã cứu
cô. Hai hôm sau ở Nice, Jodot bức hại cô, tôi cứu cô.
Ở Monte - Carlo, ở Sainte - Marie, lại vẫn là
Marescal và tôi cũng đã cứu cô. Và hồi nãy, không
phải là tôi đã có mặt ở đây ư ? Vậy thì cô còn sợ gì
nữa ? Tất cả đã kết thúc và chúng ta chỉ còn cùng ra
đi, hoàn toàn thanh thản trước khi hai tên kia chạy
đến và những tên vô lại bao vây quanh ngôi nhà, phải
không, Rodolphe ? Ông không đặt một chướng ngại
nào ở đấy nữa chứ và cô gái được tự do chứ ?... Có
phải không ? Kết cục này làm cho ông vui thích và
làm cho đầu óc chính nghĩa và lịch sự của ông được
thỏa mãn chứ ? Cô lại đây chứ, Aurélie ? Ta đi chứ ?

Cô rụt rè đi đến, mặc dù cô cảm thấy cuộc chiến

đấu chưa thắng lợi. Trên thực tế, ở bậc cửa, Marescal
vẫn nhẫn tâm đứng đấy. Brégeac đến gặp anh. Hai tên
đàn ông cùng đứng về phe chống lại kẻ tình địch
đang chiến thắng.

XI - MÁU CHẢY

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.