HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 90

định đánh lừa mày, nhưng đúng như vậy, vì bây giờ
mày biết là tao không buông tha mày... Nào, nói đi...
Mày kể đi... Nếu không...

Raoul lo sợ. Anh nhớ lại những tiếng rên rỉ của

Miss Bakefield: Cái bóp cổ quá mạnh, mau lẹ và nạn
nhân đã tắt thở. Anh mở nhanh cửa, nắm lấy cẳng
chân của tên tòng phạm, ném hắn xuống đất và nhanh
chóng kéo hắn ra xa.

Tên kia cố gắng chống lại. Bằng một động tác gọn

nhẹ, Raoul đã bẻ gãy cánh tay hắn.

Anh nói:
- Sáu tuần nghỉ ngơi nhá ! Nếu mày còn quấy rầy

cô gái thì mày sẽ gãy xương sống. Cứ liệu cái thần
hồn...

Anh trở lại xe. Cô gái đã biến đi xa trong đêm tối.
- Cứ chạy đi, cô bé - anh nói - Tôi biết cô sẽ đến

đâu và cô không thoát được tôi đâu. Tôi chán ngấy
chơi cái trò con cún tận tụy mà ngay một miếng
đường nhận thưởng cũng chẳng được. Mỗi khi Lupin
đi trên một con đường cái, bao giờ anh ta cũng đi tới
đích và không bao giờ lại không tới đích. Đích của
anh ta chính là cô. Là đôi mắt màu lục của cô và cập
môi nồng ấm của cô.

Anh để Guillaume và chiết xe ngựa của hắn lại rồi

nhanh chóng đến ga. Tàu hỏa đến. Anh bước lên làm
sao để cô gái không trông thấy anh. Hai ngăn đầy
nghịt người ngăn cách họ.

Họ rời con đường chính ở Lourcles. Một giờ sau

đến Pierrfite - Nésfala, ga cuối cùng.

Khi cô gái vừa bước xuống thì một tốp những cô

gái trẻ, tất cả ăn mặc như nhau, những chiếc áo liền
váy màu hạt dẻ với một chiếc áo choàng viền một dải
rộng màu xanh nhọn góc, chạy xô vào cô, theo sau là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.