HẢI YÊU - Trang 104

“Quen hơn rồi thì sẽ phối hợp ổn thôi”.

Không có thời gian để chú ý đến chuyện này, Hayreddin vỗ vỗ tay, cười nói
với đám tù binh: “Được rồi các quý ông, tôi cần quần áo giày dép của các
vị, đương nhiên là cả chỗ trang sức châu báu của các quý cô đây nữa, xin
hãy xếp hàng theo thứ tự để tháo ra”.

Đám phụ nữ còn tưởng lũ cướp biển muốn giở trò cường bạo, láo nháo hét
chói tai rồi ngất xỉu, thanh âm ấy còn mạnh hơn cả lực tấn công của đại
pháo.

Khó khăn lắm mới lột sạch đồ của đám người đó, những bộ lễ phục tuyệt
đẹp và áo choàng chất đống thành một ngọn núi nhỏ, Hayreddin phân phó:
“Các anh em, chúng ta cũng làm ‘những nhân vật cao quý’ một lần đi”. Sau
đó ném một cái váy tầng tầng lớp lớp lên đầu Nick, nở nụ cười rất xảo
quyệt: “Nào, cậu mặc thử cái này đi”.

Nick nhận một chiếc váy, phân biệt mặt trước mặt sau một lúc, khuôn mặt
không chút cảm xúc trùm bên ngoài áo sơ mi xong, quay đầu lại hỏi các
anh em trong đội xung phong: “Thế nào? Có giống con gái không?”

“Chẳng giống chút nào! Đội trưởng thật sự rất đàn ông!”

“Ha ha ha, cái váy này buồn cười quá!”

Đám cướp biển nhao nhao bày tỏ, đội trưởng Nick mặc cái gì cũng đều rất
đàn ông. Nick bé nhỏ quay đầu lại nhún nhún vai ngửa hai tay với thuyền
trưởng, ý thức về ấn tượng lần đầu tiên thực sự quá mạnh.

Hạ buồm, tốc độ của thuyền giáo hoàng dường như ngừng lại.

Qua chừng hai giờ đồng hồ, chiếc thuyền to lớn còn lại mới nghênh ngang
xuất hiện trên mặt biển. Khoảng cách càng lúc càng gần, thuyền trưởng con
thuyền thứ hai phát hiện có một con thuyền buồm tầm trung buộc phía sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.