HẢI YÊU - Trang 14

“Phì! Cái thứ đồ chơi bé tí trong quần mày, còn chẳng bằng nửa đốt ngón
tay, mà cũng không biết ngượng đòi bồi thường!”

“Ha ha ha ha ha ha!”

Người đàn ông cao lớn kia lại nói: “Lần này cần nhiều, năm trăm người!
Có bản lĩnh thì cứ tới thử xem sao!” Nói đoạn hắn móc ra một nắm tiền xu
lớn, tung vào giữa không trung, như hắt thêm số dầu sôi sùng sục cuối cùng
vào ngọn lửa đang cháy hừng hực: “Đợi lát nữa người nào cướp được xu
vàng thì có thể lên tàu!”

Thủ đoạn xa xỉ và hào phóng, cho thấy đội cướp biển này lớn mạnh đến cỡ
nào.

Một vài người không giữ được bình tĩnh nhao nhao xông tới tranh giành
những đồng xu nhỏ sáng lấp lánh, cả đám người chen chúc xô đẩy, tiếng
tranh cướp mắng chửi vang lên liên tục không ngớt. Hank cười lạnh một
tiếng, chút tài mọn thế này, có thể lên được tàu nhiều nhất cũng chỉ làm
chân sai vặt.

Mấy người đàn ông vạm vỡ khiêng ra một cái lồng sắt to, ngồi bên trong là
giám khảo đang phân phát xu vàng, đám đông lập tức trở nên điên loạn,
liều mạng chen đến chỗ chiếc lồng, kẻ nào may mắn đứng gần thì cướp
được một đồng, kẻ nào xui xẻo đứng ở xa, thì chỉ có thể dốc sức lao tới,
hoặc đánh nhau với những kẻ trong tay có xu vàng.

Ánh mặt trời nóng bỏng cũng giúp loại trừ những kẻ cơ thể ốm yếu nhiều
bệnh tật, rất nhiều người không chịu được nhiệt độ cao và cảnh chen lấn xô
đẩy, cảm nắng cả người mềm nhũn ngất luôn xuống đất. Cả quảng trường
như một bầy kiến vỡ tổ, giày dép rơi lăn lóc trên đường. Vị mục sư trợn
mắt há mồm nhìn cảnh tượng điên cuồng này, kinh ngạc đến độ không thốt
lên lời. Người bán hàng rong cười nói: “Đây là cách chuyên dùng để kiểm
tra người đấy, trên thuyền không phải là khách sạn thoải mái đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.