HẢI YÊU - Trang 141

Nick lắc lắc đầu, giọng nói nhỏ dần: “Lâu không vận động nên mỏi cơ thôi,
không bị thương ở đâu cả, đều là máu của những kẻ khác”.

Bàn tay Karl run rẩy bắt đầu lần chùi máu tươi bắn lên người nàng, sau khi
chắc chắn không có vết thương lớn nào, hai mắt đỏ hoe.

Hắn đã từng thề sẽ bảo vệ nàng, nhưng hắn luôn đến muộn. Buổi tối kinh
hoàng nhiều năm về trước hắn đã tới muộn, hôm nay cũng không thể tới
kịp.

“Đừng làm nữa, đừng làm việc này nữa…”. Chàng hiệp sĩ vùi đầu xuống
trước ngực Nick, giọng nói run rẩy như lá rụng mùa thu. Nếu không phải
trái tim đau đớn kích động đến cùng cực, hắn sẽ không bao giờ có hành
động thất lễ như vậy.

“Tôi sẽ nuôi cô, tôi sẽ bảo vệ cô, đừng làm việc này nữa! Những thứ bẩn
thỉu, tội ác, nguy hiểm này… vốn dĩ cô nên mặc những bộ váy áo đẹp đẽ,
ngày ngày khiêu vũ…”.

Nick không nói gì, ngẩng đầu nhìn khoảng trời ảm đạm trong con hẻm nhỏ,
đột nhiên thoáng hiểu ra tại sao mình không thích Karl.

Nàng dựa vào bản lĩnh của mình để kiếm cơm ăn, trải qua cuộc sống thoải
mái tiêu dao, nhưng con người này luôn cảm thấy nàng rất đáng thương, rất
yếu đuối. Trong mắt hắn công việc nàng nỗ lực làm, giá trị của sự tồn tại
đều trở nên không cần thiết.

Nick cúi đầu, khuôn mặt dính đầy máu tươi không một chút cảm xúc, ánh
mắt đầy trống rỗng: “Karl, chúng ta vốn dĩ không đi cùng trên một con
đường”.

“Cậu còn muốn để cô ấy phơi mình ở đây bao lâu nữa?” Một bóng người
màu đỏ đổ xuống, Karl bị đẩy sang một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.