HẢI YÊU - Trang 168

từng trải qua, cơn giận dịu đi rồi, lập tức bình tĩnh lại ngay, sắc mặt lạnh lẽo
đứng dậy, giọng nói tựa như băng lạnh sương giá:

“Đứng lại đó cho tôi, cô đã nhắc đến thế thì tôi cũng tính toán sòng phẳng
với cô luôn. Thứ nhất, lúc cô làm việc đầu óc lơ mơ, rơi xuống nước là tôi
vớt lên, cái mạng ấy, tính bao nhiêu tiền?”

Hắn bước lên trước một bước, hơi thở giống một con mãnh thú cực kì nguy
hiểm: “Thứ hai, cô là con nhãi lừa đảo, tôi đã không để tâm đến thân phận
giữ cô ở lại, điều kiện tiên quyết là không được để ảnh hưởng tới chuyện
làm ăn. Nhưng hiện giờ cô bắt đầu có kinh nguyệt, mỗi tháng cần phải nghỉ
ngơi, việc làm ăn của đội thuyền sẽ bị ảnh hưởng bao nhiêu? Khoản tổn
thất đó tính thế nào đây?”

Nick bị khí thế của hắn dọa cho ngây người, lùi rồi lại lùi nữa, mãi đến khi
lùi đến trước cánh cửa, Hayreddin từ trên cao nhìn xuống, một tay chống
bên tai nàng, một tay tóm chặt lấy cần cổ thanh mảnh của nàng, giọng nói
âm trầm, mối nguy hiểm lởn vởn xung quanh không lời nào tả hết:

“Con thỏ nhãi nhép, lại còn dám đòi tôi tiền bồi thường, nếu cô ăn nằm với
thằng đàn ông thô lậu nào đó rồi sinh con, lẽ nào cũng bắt tôi chịu trách
nhiệm chắc?”

Nick bị Hayreddin vây trong lòng, ngửi thấy mùi gỉ sắt nhàn nhạt trên
người hắn, đó là hơi thở hòa trộn giữa máu tươi và rượu mạnh của một
người đàn ông. Dường như đây là lần đầu tiên nàng phát hiện ra bờ vai của
đội trưởng rộng đến thế, cánh tay khỏe mạnh rắn chắc có thể dễ dàng vặn
gãy cổ kẻ khác. Tay bất giác với xuống đùi, muốn rút con dao găm ra.

Hayreddin thả cần cổ của Nick ra, vỗ nhẹ lên má nàng, dịu dàng nói: “Hiện
giờ tiền lương của cô là ba mươi đồng vàng một tháng, đúng là vừa hay,
sau này bị kinh nguyệt bao nhiêu ngày thì trừ từng ấy tiền, bắt đầu từ hôm
nay”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.