HẢI YÊU - Trang 177

Karl đỏ bừng nhìn theo lòng bàn chân nhỏ nhắn xinh xắn một trước một
sau đung đưa đá lên đá xuống, rất muốn bắt nàng mang giày tất vào cẩn
thận, nhưng sợ lải nhải nhiều quá lại bị ghét. Đang trong lúc rối rắm,
Hayreddin đi tới, ngẩng đầu hét với cô nhóc đang ngẩn ngơ kia:

“Xuống đây!”

Nick tung người nhảy từ trên cột buồm xuống trước mắt Hayreddin, ngoan
ngoãn giơ tay lên chạm vào trán chào: “Thuyền trưởng”.

“Đưa lưỡi hái cho tôi”. Hayreddin chìa tay ra, Nick liền rút lưỡi hái từ phía
sau lưng giao nộp cho cấp trên.

“Dao găm”. Một con, hai con.

Nick rất nghe lời, vì biết rằng dạo gần đây ông chủ không thích mình,
không cẩn thận không chừng cái chức vị lương cao này sẽ biến thành bọt
nước mất.

Hayreddin đặt số vũ khí lên một chiếc thùng gỗ bên cạnh, tóm cánh tay
Nick kéo đến mép thuyền, nhấc tay lên dứt khoát ném một cú, thẳng thừng
quăng nàng xuống biển.

Karl sợ đến tái mặt, xông tới định nhảy xuống.

“Đứng bên cạnh nhìn thôi”. Hayreddin thản nhiên nói, “Cứu được một lần,
nhưng cậu có thể đi theo cô ấy cả đời này một phút không rời không? Làm
cướp biển lại không biết bơi, không phải sẽ khiến người ta cười đến rụng
răng sao?” Vừa nói, vừa từ từ cởi quần áo.

Trên người Nick không mang thứ gì nặng, liều mạng đạp chân, gắng gượng
ngóc được đầu lên khỏi mặt biển một chút, rồi lại chìm xuống uống nước
tiếp. Hayreddin cởi áo sơ mi và giày, mình trần nhảy từ trên thuyền xuống,
bơi đến phía sau lưng Nick kéo nàng lên. Nick nổi lên khỏi mặt nước ra sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.