HẢI YÊU - Trang 184

Ở Bắc Phi có một câu ngạn ngữ cổ rằng: Con người trên thế giới có thể
chia thành hai loại, loại thứ nhất là những người đã từng được ăn món bánh
Pastilla, loại còn lại là những kẻ đáng thương chưa được ăn món bánh
Pastilla bao giờ. Bên trong chiếc hộp bạc đựng đầy những miếng bánh có
nhân màu vàng óng ả nóng hôi hổi, lớp đường cát mịn màng phủ bên ngoài
làm nổi bật hoa văn xinh xắn, thậm chí có thể nhìn thấy phần nhân đầy chặt
với đủ màu sắc sặc sỡ bên dưới lớp vỏ bánh nửa trong suốt.

Ánh mắt Nick lập tức nhìn thẳng.

“Ăn đi, ăn xong rồi sẽ nói phải làm gì”

Dựa vào sự hiểu biết của Hayreddin, con nhóc này trước giờ luôn ôm cái
bụng rỗng đi lên núi, sau đó ăn xong còn mang về thắng lợi bội thu. Quả
nhiên Nick đói rồi, cuối cùng nộp vũ khí đầu hàng trước miếng mồi hấp
dẫn, vội vàng nhét một miếng bánh vào miệng ăn đến mức phồng mang
trợn má.

Nhìn vẻ vừa lòng thỏa ý không chút nghi ngờ khi ăn của nàng, Hayreddin
không nhịn được mở miệng trêu: “Đầu bếp của sultan còn có sở trường
điều chế thuốc mê, chuyên khiến cho những cô gái không chịu nghe lời
phải phục tùng”.

“Khụ khụ!!! Á hả…” Nick quả nhiên bị nghẹn. Trừng mắt đầy phẫn nộ
lườm tên đầu sỏ gây tội một cái, đối phương đang lười biếng ngả người dựa
vào chiếc giường mềm, nở nụ cười vừa đắc ý vừa thâm hiểm.

Ăn xong miếng bánh lau tay sạch sẽ, lại uống thêm một cốc nước ép táo
chua pha mật ong, Nick cũng không cảm thấy có gì khác thường. Nàng
nghĩ thầm, nhan sắc cô hầu gái ở đây còn đẹp hơn Sierra, vóc dáng trẻ con
của một đứa dậy thì muộn như mình, đương nhiên sẽ không bao giờ khiến
thuyền trưởng có hứng thú đánh thuốc mê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.