HẢI YÊU - Trang 194

cả người điên, kẻ ngốc, nghệ sĩ và nhà thơ, chậc chậc, muôn màu muôn
vẻ”.

“Medici là gia đình quý tộc lớn nhất ở Florence, Victor, chẳng trách anh
vẫn còn nguyên vẹn khỏe mạnh ở đây khiêu vũ”. Nick nhìn vào đôi mắt
màu xám nhạt của anh ta, “Nếu như sinh trong một gia đình bình thường,
anh đã bị tòa án tôn giáo xử treo cổ hoặc thiêu chết từ lâu rồi”.

“Đây là đặc quyền giai cấp đấy, dù cuối cùng tôi vẫn bị gạch tên khỏi gia
phả và đuổi đi”. Victor cười cười, “Cái gọi là quý tộc, chính là một đám xác
chết đã sắp thối rữa mà vẫn dương dương tự đắc, cũng chính đám xác chết
đó lại quyết định vận mệnh của đa số kẻ khác. Tập thôi, muốn ăn cơm thì
phải đóng kịch cho khéo, đại yến cung đình nước Pháp nổi tiếng lắm đấy.
Cô có tư chất lĩnh ngộ những động tác khiêu vụ rất tốt, nhưng biểu cảm lại
quá kém”.

“Không phải chỉ là cười thôi sao, cũng đâu phải tôi không biết”. Nick nhỏ
giọng lầm bầm.

“Cười, là một loại học vấn uyên thâm”. Victor lắc lắc ngón tay, “Nụ cười
của một tiểu thư quý tộc, phải thanh lịch, dịu dàng, thân thiện, nhưng đồng
thời cũng phải toát lên được vẻ cao ngạo từ trong huyết quản, xa cách hờ
hững, phong thái coi thường mọi thứ xung quanh. Nào, cô thử cười theo
những đặc điểm tôi vừa nói xem”.

Nick phấn chấn tinh thần, nỗ lực hết sức, nở nụ cười cho Victor xem.

Anh chàng bác sĩ sán lại gần khuôn mặt nàng cẩn thận quan sát một lượt,
buông lời nhận xét: “Cơ mặt co giật, ánh mắt xoáy đảo láo liên, chúc mừng,
cô đã thể hiện thành công triệu chứng điển hình của người bị trúng gió”.

Những cuộn vải nhung sang trọng, lụa, lông thú bày đầy trên nền đất,
những đôi giày khiêu vũ bằng da cừu thêu kim tuyến và đính những miếng
kim loại sáng bóng xếp thành một hàng, người thợ may được mời từ châu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.