HẢI YÊU - Trang 215

“Bình hoa cái gì chứ! Làm gì có cái bình hoa nào ăn uống như chim ưng
già vồ thỏ non như thế hả? Chỉ nháy mắt là sẽ bị vạch trần ngay!” Cơn giận
còn sót lại của Victor vẫn chưa nguôi.

“Không sao đâu, tôi đã có cách khiến cô ấy ăn nhỏ nhẹ như chim non”.
Hayreddin nở nụ cười đầy tự tin.

Cho đến hôm nay, khi nhớ lại nụ cười đó, là Nick lại thấy kích động muốn
lật bàn. Thức ăn ngon đúng là có, số lượng đủ chất lượng tốt, danh bất hư
truyền.

Vấn đề là nàng không thể nuốt được miếng nào.

Đừng nói là ăn món gì đó, với cái thắt lưng bó chặt khít vào người, ngay cả
thở nửa hơi thôi nàng cũng không thể thở được. Trơ mắt nhìn vô số những
món ăn mới lạ trân quý mỹ vị nhưng lại không thể nuốt vào bụng, khó trách
khí chất “u sầu” bao phủ khắp toàn thân. Thật ra căn bản không phải là u
sầu, mà là dấu hiệu của việc sắp phát điên.

“Tiểu thư, đôi mắt của nàng quả thực lấp lánh tựa như những vì sao trên
bầu trời, hết thảy người đẹp của thành phố Paris này cộng lại, cũng không
thể bì được với khí chất tao nhã của nàng”.

“Không, không phải tao nhã, mà là cô đơn. Nàng giống như đóa bách hợp
cô đơn trên đàn tế của các vị thần đỉnh Olympus, viên kim cương kia chính
là giọt sương vương trên cánh hoa đó, phản ánh tâm hồn thuần khiết của
nàng”.

“Ta rất nghi ngờ trên thế gian này liệu có ai có thể thể hiện được khí chất
độc nhất của nàng không, Giotto

[2]

? Raffaello

[3]

? Tiziano

[4]

? Hay Leonardo vĩ

đại? Ta nghĩ ông ấy khi nhìn thấy nàng nhất định sức sáng tạo sẽ tuôn ra
như suối ngàn, nàng biết bức tranh Mona Lisa treo ở hành lang lâu đài
Fontainebleau này chứ?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.