giá thành cao, các mặt hàng cao cấp đều sử dụng những loại thuốc nhuộm
cực kỳ đắt tiền, màu sắc tươi sáng lại lâu phai.
“Thảm len kìa…” Nick chạm vào đống tiền kim loại trong túi, trong đôi
mắt sáng lấp lánh như trực tiếp viết bốn chữ nóng lòng muốn thử.
Mọi người trong xe nhìn dáng vẻ thích thú của Nick, cũng thấy có chút
hứng thú dạo chơi.
Cuối cùng đã đến khu vực trung tâm thành phố, việc đầu tiên khi xuống xe
ngựa không phải là đi tìm khách sạn, mà là đổi tiền.
Đồng vàng “florin”
[1]
phát hành ở Florence là tiền thân của tiền tệ toàn châu
Âu, những khu vực lưu hành chúng cực kỳ nhiều. Ở khắp mọi nơi trong
thành phố đều có những điểm đổi tiền do ngân hàng lập ra, trên đường phố
tấp nập kê một chiếc bàn, một băng ghế dài và một nhân viên, là đã đủ để
giải quyết vấn đề giao dịch đổi tiền của hơn mười loại tiền tệ đến từ các
khu vực như Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Pháp, Anh, Hà Lan, đế quốc
Ottoman, Ai Cập.
[1] Đồng florin được đúc lần đầu tiên vào năm 1252, đồng tiền này đã nhanh chóng nhận được sự
tín nhiệm và công nhận rộng rãi, nhờ có nó mà hệ thống ngân hàng ở Florence đã thống lĩnh được
hệ thống tài chính quốc tế.
Một đoàn người che giấu danh tính, vừa xếp hàng trước bàn đổi tiền ở
những địa điểm làm việc chờ giải quyết giao dịch, vừa đánh giá cảnh quan
xung quanh thành phố.
Nick đang ngẩn người ra suy nghĩ về khoản tiền mua sắm thuộc về nàng,
thì bất ngờ nghe thấy âm thanh chói tai át cả tiếng người huyên náo ầm ĩ,
thét to: “Bắt lấy kẻ trộm! Có kẻ lấy trộm túi tiền của tôi!”
Đám đông liền trở nên náo loạn, Nick không nói tiếng nào vắt chân lên cổ
cuống cuồng bỏ chạy, cứ chạy không mục đích suốt nửa con phố, mới hiểu