HẢI YÊU - Trang 304

Lorenzo rất hào phòng để quản gia đưa Nick đi thăm quan, sau đó biến mất
phía sau cánh cửa lớn cầu kỳ của phòng khách.

“Chủ nhân rất thích những hình tượng nghệ thuật có liên quan đến phụ nữ,
nên đã sưu tập rất nhiều các tác phẩm chân dung. Giống như bức tranh
‘Đức Mẹ trong vườn hoa’ của Raffaello này chẳng hạn…”. Vị quản gia giới
thiệu một cách đầy tinh thần trách nhiệm, nhưng Nick lại chẳng mảy may
để tâm lắng nghe. Nàng vừa đi lang thang cầm chừng xung quanh phòng
khách, vừa quan sát đường đi lối lại và địa hình từ trên cửa sổ.

“… Tôi rất vui, xem ra cậu chủ nhỏ sống rất vui vẻ”. Ở một góc hẻo lánh,
sau một màn thuyết minh thao thao bất tuyệt, đột nhiên ông quản gia thấp
giọng nói một câu.

“Vui vẻ gì cơ?” Nick không hiểu lắm, miễn cưỡng kéo đầu óc quay về hỏi
lại.

“Tôi đang nói đến cậu chủ Victor”. Ông quản gia nở nụ cười ôn hòa nói,
“Tôi đã từng có vinh dự được phục vụ cậu ấy rất nhiều năm”.

“Ồ, ông nói anh chàng bác sĩ đó hả”. Nick giật mình, sau đó nói một câu
chả ra đâu vào đâu, “Có lẽ vậy”. Lúc hắn chảnh chọe với người khác quả
đúng là trông rất vui vẻ.

“Lúc còn nhỏ, cậu chủ là một cậu bé dịu dàng lương thiện, cậu ấy từng trèo
lên cây trả một chú chim non bị rơi xuống đất về lại trong tổ”. Ông quản
gia nhớ lại, khuôn mặt lộ ra vẻ ngậm ngùi, “Nhưng cậu ấy không giống với
những người khác trong gia tộc Medici, vì thế đã phải chịu không ít thiệt
thòi. Không có hứng thú với việc kinh doanh của gia tộc, nên trước giờ
chẳng thể hòa hợp được mọi người”.

“Đó là vì anh ta có sở thích khác người…” Nick nhỏ giọng đáp. Sở thích
mổ xẻ thi thể người chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.