HẢI YÊU - Trang 382

Trước đây, Hayreddin vốn là người biết cách quản lý thuộc hạ, thêm ba
tháng huấn luyện ma quỷ đặc biệt này, có thể nói là như hổ mọc thêm cánh,
một nhóm hải tặc vốn dĩ mang đặc tính cướp bóc, về kỹ thuật đội ngũ có
thể sánh ngang hải quân chính quy, thêm vào đó là sự nhanh nhẹn dũng
mãnh hung hiểm mà hải quân không có. Vũ khí trang bị hùng mạnh như
vậy, khiến đám cướp biển ngạo mạn này nóng lòng muốn thử tay nghề với
người Tây Ban Nha.

Mặt khác, việc ám sát tổng đốc Pedro và hành động ngang nhiên khiêu
khích nã pháo oanh tạc Santa Lucia khiến Charles V cuối cùng cũng hạ
quyết tâm, muốn dùng lực lượng quốc gia tiêu diệt đám cướp biển Bắc Phi.

Ngày 26 tháng 12, gió Bắc, có sương mù.

Sáng sớm, tay quan sát trên ngọn hải đăng Algiers nhìn qua kính viễn vọng
thấy những chiếc bóng lờ mờ cách đó hơn mười mấy hải lý, hắn từ từ rung
chuông cảnh báo, tín hiệu truyền thẳng đến con thuyền nhỏ được bố trí
phòng vệ trên biển, tay thủy thủ ngáp một cái trèo lên cột buồm, định nhìn
xem là chiếc thuyền buôn nào dám to gan đến gần thành phố cướp biển này.

Trong làn sương mù mỏng manh, mấy con thuyền đen sì trông như những
thành trì khổng lồ nhẹ nhàng lướt tới, tay thủy thủ không dám tin vào cảnh
tượng trước mắt mình, dụi dụi mắt thêm vài lần nữa.

Toàn bộ bảy thiết giáp hạm dài gần ba trăm thước, boong thuyền bốn tầng
pháo cùng những cánh buồm cực lớn được căng lên, theo sau là hơn hai
mươi chiếc thuyền đến Algiers, bay phấp phới trên cột buồn cao gần một
trăm mét là lá cờ với ba đường màu đỏ và vàng của Tây Ban Nha.

Trên bảy chiếc thuyền chiến khổng lồ, được phân biệt bằng cách dùng sơn
đen viền bạc phát ra tên thuyền: Michael, Raphael, Gabriel, Uriel, Sariel,
Remiel, Metatron – bảy vị Tổng lãnh thiên thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.