HẢI YÊU - Trang 387

“Đừng có động vào tôi! Tay các người quá bẩn! Tôi có phải không biết đi
đâu…”.

Chỉ nghe thấy tiếng pháo nổ liên hoàn vọng tới ầm ầm gần bên tai, thân
thuyền bị rung lên trước sức giật cực mạnh của đạn pháo, quả nhiên hai đầu
gối của Victor mềm nhũn, thiếu chút nữa là khuỵu luôn xuống đất.

Đó là ý nghĩa của câu “phải chăm sóc cẩn thận từng vị trí một”, thuyền
trưởng muốn quan sát xem độ dày phòng ngự của đối phương. Nã một lượt
pháo mười hai pound, khói thuốc vừa tan đi, đám cướp biển kinh ngạc phát
hiện, chiếc tàu chiến ở chính giữa đội thuyền dường như không hề hấn gì,
chỉ có hơn chục tên thủy thủ trên boong bị thương vì mảnh pháo vụn.

Hayreddin giơ kính viễn vọng cẩn thận quan sát thiệt hại của đối phương,
nhàn nhã nói: “Những tấm gỗ bên sườn thuyền chí ít cũng phải dày hai
mươi tấc, đều là loại gỗ sồi tốt nhất, Charles thật không tiếc tiền”.

Phía Tây Ban Nha bị pháo kích, cũng lập tức tổ chức phản công, nhưng
trang bị của bọn họ đa phần là pháo nòng dài hạng trung và hạng nặng, tầm
bắn không xa bằng của Sư Tử Đỏ, đạn pháo cách mục tiêu tầm hai, ba trăm
mét đã rơi xuống biển. Hayreddin để đội thuyền duy trì khoảng cách ấy,
một vài tay ngắm tốc độ giỏi nhất tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào
bảy chiếc thiết giáp hạm, song song với việc bấm đồng hồ, cây bút lông
không ngừng vang lên những tiếng loạt soạt trên tấm da dê.

Một lượt pháo kích, rồi lại thêm lượt nữa.

Hải chiến trong thời đại tàu buồm này có lúc vô cùng buồn chán, vì pháo
được trang bị ở hai bên sườn thuyền, nên lúc hai bên giao chiến đều dàn
ngang thân tàu ra, sau đó thả neo xếp thành một hàng dài nã pháo vào nhau.
Chỉ cần không có ý định tiếp cận mạn thuyền, thì kiểu giằng co này có thể
kéo dài cả ngày, cho đến khi một bên hết sạch đạn dược mới thôi.

“Thuyền Gabriel sáu phút mười giây!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.