HẢI YÊU - Trang 398

“Hả, á…”. Nick líu lưỡi, hồi lâu mới nghe ra điểm mấu chốt trong một loạt
những lời căn dặn của hắn, sau đó cả kinh nói: “Anh muốn rời thuyền ư?”

“Đúng vậy. Trong khế ước không phải đã viết rồi sao, mỗi cá nhân có thể tự
ý rời thuyền”.

“Nhưng, nhưng… ở đây rất tốt mà? Có cơm ăn nước uống, mọi người sống
cùng nhau vui vẻ biết bao, hơn thế thuyền trưởng sẽ không thua đâu, nhất
định sẽ đánh bại được quân Tây Ban Nha!”

“Tây Ban Nha không phải là kẻ thù của cô”. Karl lặng lẽ nhìn Nick.

Đừng hận nơi ấy, nơi ấy là tổ quốc của cô mà.

Cuối cùng Nick cũng không nghĩ ra được cách gì để giữ Karl lại, đành nhìn
hắn bước vào phòng thuyền trưởng, rồi mang ra tờ khế ước đã bị xé thành
hai mảnh. Nhận được sự chăm sóc từng ly từng tí suốt hơn một năm qua,
nên Nick cũng cảm thấy hơi buồn. Thuyền Hải Yêu dừng lại bên bờ biển
gần Valencia, nàng đích thân tiễn cựu phó đội trưởng của mình lên lãnh thổ
Tây Ban Nha.

“Nếu… tôi nói là nếu như, sau này tôi cần đến sự giúp đỡ của cô, cô sẽ dẫn
người tới giúp chứ?” Karl thăm dò.

“Nếu như không trái mệnh lệnh, tôi sẽ xiên hai dao lên người kẻ đã bắt nạt
anh, người anh em tốt ạ”. Nick trả lời đầy nghĩa khí, nhấc nắm tay bé nhỏ
của mình lên đấm khẽ lên bờ vai rắn chắc của Karl một cái.

Karl mỉm cười thản nhiên, trong đôi mắt màu xanh lam vẫn luôn ưu sầu lộ
ra một tia sáng vui mừng.

Hắn cởi chiếc khăn đen buộc đầu ra, mái tóc màu vàng kim xõa xuống.
Chàng chiến binh tựa thiên thần đã gầy đi nhiều so với hồi mới gặp, ưu tư
lâu ngày và quãng thời gian lãng phí đã mài mòn ít nhiều vẻ rạng rỡ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.