HẢI YÊU - Trang 409

Màn đêm buông xuống, làng quê yên tĩnh thanh bình bỗng nổ ra hàng tràng
tiếng la thét sợ hãi và khóc than, mấy trăm tên cướp biển đầu quấn khăn
đen như hung thần đột nhiên bao vây lấy ngôi làng, lùa hết dân làng từ
trong nhà ra ngoài, ngồi thành vòng tròn ở khoảng đất trống trước nhà thờ
chính giữa làng. Ánh sáng từ những ngọn đuốc cháy phừng phừng chiếu rọi
lên hơn hai trăm khuôn mặt đang rúm ró vì sợ hãi, nước mắt và những lời
van xin tuôn ra liên tục không ngừng nghỉ, nhưng đám cướp biển vẫn trơ ra
như đá tảng không chút động lòng.

Đúng lúc ấy, một cậu thiếu niên trắng trẻo gầy gò từ bên ngoài vòng tròn đi
tới, đám cướp biển tránh đường với vẻ kính sợ, tay cầm đuốc đưa cậu tới
một chiếc bục gỗ ở giữa khoảnh đất trống. Chiếc bục này chỉ được mang ra
dùng khi trong làng có chuyện trọng đại cần tuyên bố với mọi người, nên
nhất thời ánh mắt của tất cả đều đổ dồn lên nó.

“Bảy năm trước, làng Doni đã từng xảy ra một chuyện”.

Giọng nói của cậu thiếu niên không lớn, nhưng ngoài những ngọn đuốc
cháy và tiếng nức nở của đám phụ nữ ra không một ai dám cắt ngang lời
cậu, thanh âm lành lạnh như nước suối ngày đông từ từ lan ra.

“Có một thương nhân người Do Thái, ông ấy chăm chỉ vất vả bôn ba làm
việc rất nhiều năm, kiếm được chút tiền từ thế giới bên ngoài. Người
thương nhân đó dẫn theo đứa cháu gái nuôi tới làng Doni, xây một căn nhà
nhỏ trên ngọn đồi bên ngoài ngôi làng, hy vọng sẽ được ẩn cư ở chốn yên
bình này”.

Trong đôi mắt đen láy của cậu thiếu niên tuyệt nhiên không nhìn thấy vẻ
giận dữ cũng như kích động, tựa hồ chỉ đang trần thuật lại một câu chuyện
đồn thổi. Nhưng những câu nói bình thản của cậu lại khơi dậy trong lòng
dân làng một con sóng lớn, mọi người run rẩy sợ hãi, hai bà lão biết rõ
chuyện xưa năm đó lập tức ngất xỉu ngã ra đất. Đám cướp biển dùng báng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.