HẢI YÊU - Trang 425

mấy tên trợ thủ mang hòm thuốc và hòm dụng cụ từ phòng y tế đến phòng
của thuyền trưởng.

Được đặt lên chiếc giường dài rộng ba mét của Hayreddin, trông Nick lại
càng nhỏ bé đến đáng thương. Hai người cởi hết đống quần áo dính bê bết
máu của nàng ra, vết thương trên lưng so với làn da trắng nõn ở phần
mông, lại càng khiến người ta cảm thấy thê thảm không nỡ nhìn. Anh
chàng bác sĩ dùng một cục bông nhúng vào rượu khử trùng cho nàng. Vết
roi tầng tầng lớp lớp, da thịt bị tổn hại đến mức đã không còn lau rửa được
nữa, chỉ có thể khẽ chấm chấm từng chút một. Hayreddin nâng nàng dậy, vì
cổ tay nàng bị sợi dây thừng thô ráp chà xát, nên hắn dùng lực rất nhẹ
nhàng băng bó cho nàng. Chẳng có ai có thể tưởng tượng ra được, đôi tay
ấy vừa nãy còn tàn nhẫn quật cô nhóc đang nằm trên giường đến mức ngất
xỉu.

Victor biết rõ không được làm trái phép tắc của cướp biển, nhưng vẫn
không nhịn được hậm hực cằn nhằn: “Phải nói thế nào về ngài mới được
đây, xong việc mà đau lòng như thế, thì hà tất phải đánh con bé dữ đến
vậy? Vết thương này e là cả đời cũng không hết được…”.

“Vậy thì, cả đời này con nhóc đó sẽ không dám quên những lời tôi đã từng
nói”. Người đàn ông đáp.

Nick chỉ cảm thấy có vô số những ngọn lửa nhỏ đang không ngừng liếm
lên lưng mình như muốn nướng chín nàng. Tiếp sau đó toàn thân khô nóng,
mạch máu sau lưng nảy lên từng cái thình thịch thình thịch, dường như máu
tươi có thể bắn ra bất cứ lúc nào. Đi kèm với trọng thương luôn là sốt cao,
không bao lâu sau, Nick đã bắt đầu sốt, sốt cao đến mức hai gò má bắt đầu
đỏ rực, cánh môi khô nứt nẻ, dù đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê,
nhưng từ đầu đến cuối vẫn cứ canh cánh một chuyện trong lòng.

“Tôi không đi… không đi…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.