HẢI YÊU - Trang 63

“Ở trên biển, thi thể để được hai ngày là bốc mùi hôi thối, sau đó sẽ lây
truyền dịch bệnh, căn bản không thể vận chuyển vào bờ. Báng bổ thần
linh? Con người khi đã chết nghĩa là hết, lấy đâu ra những thứ như thiên
đường địa ngục nữa? Cùng lắm là còn lại lớp cặn thối rữa thôi. Kết cục của
tất cả mọi người đều sẽ là bị cuốn trong lớp vải bạt rồi ném xuống biển,
thành bữa tiệc cho tôm cá. Vậy sao không giao phó cái túi da chết cuối
cùng đó cho tôi, đổi lại chút hưởng thụ lúc còn sống?”

Cuối cùng Nick cũng ký tên lên tấm giấy da dê của tay bác sĩ, từ đó trở
thành thượng khách quen thuộc của Victor, và cũng là mối tiêu thụ lớn cho
đống nước ngọt hắn giấu riêng.

Victor: “Chiều cao”.

Nick: “1m56”.

Victor: “Cân nặng”.

Nick: “85 pound”.

Victor: “Tuổi”

Nick: “Mười tám”.

Victor: “Định lừa ai đấy, nói thật mau!”

Nick: “…. Mười bảy”.

Victor: “Nói dối bác sĩ vĩnh viễn bị dậy thì muộn!”

Nick: “Được rồi, mười sáu tuổi lẻ ba tháng…”.

Hai bản khế ước, trở thành thiếu niên Hải Yêu… À không, là thiếu nữ
chính thức trở thành biểu tượng của cướp biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.