HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 112

“Chúng ta không có thời gian để sợ đâu. Chúng ta chỉ có đủ thời gian

để vào cuộc và đi đến tận cùng, dù đúng hay sai. Giờ chúng ta sẽ làm như
thế này. Chúng ta sẽ gặp lại nhau ở đây – phải, ở đây, trong ngôi nhà này,
nơi anh ta đang nằm kia – không muộn hơn lúc sáu giờ kém mười lăm,
cùng với họ hoặc không có họ, thành công hoặc tay trắng. Chúng ta phải
làm thế, nếu muốn bắt kịp chuyến xe bus lúc sáu giờ.” Cô bước tới chỗ cái
xác, cúi xuống làm gì đó, rồi quay trở lại. “Tôi sẽ dùng chiếc chìa trong túi
áo anh ta, để vào nhà. Anh giữ lấy chiếc chìa khóa lúc trước.”

Cô hít một hơi thật sâu. “Giờ hãy quay lại, và chúng ta hãy cùng

nhìn...”

Tích tắc, tích tắc, tích tắc...

“Ôi Chúa ơi.” Cô nhăn mặt rên rỉ. “Ba giờ đồng hồ...!”

“Bricky!” Anh nói với giọng khàn khàn, sự dũng cảm của anh nhụt đi

trong thoáng chốc.

Nhưng cô đã bước ra ngoài, tới chỗ đầu cầu thang tối om.

Anh bước ra theo cô.

Cô đã xuống được nửa cầu thang.

“Bricky...”

Giọng cô dịu dàng vọng lên. “Tắt đèn đi.”

Anh quay lại và tắt đèn, rồi đi xuống theo cô.

Cô đã ở bên cánh cửa mở ra phố. Cô mở cửa ra, đợi anh. Cô đang

đứng đó, ngay bên cánh cửa.

“Bricky...”

“Anh muốn nói gì?”

“Chỉ là...” Anh dừng lại một giây. “Cô thật dũng cảm, cô thật mạnh

mẽ... vậy thôi. Chúng ta sẽ làm được. Nếu có một ngôi sao dõi theo một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.