HẠN CHÓT LÚC BÌNH MINH - Trang 110

“Tôi nhát quá.” Anh nói. “Tôi xin lỗi.”

“Không, anh không nhát, không thì tôi đã không ở trong căn phòng

này cùng anh.”

Tích tắc, tích tắc, tích tắc...

“Sau một phút nữa, tôi sẽ quay lại và nhìn vào cái đồng hồ đó, cả anh

cũng vậy.” Cô nói. “Và nó sẽ cần đến quyết tâm thực sự, nếu chúng ta
quyết định sẽ làm thế. Nhưng trước khi chúng ta làm điều đó, hãy xác định
rõ ràng mọi thứ. Có hai người. Hai cái bóng, nhưng dẫu sao cũng có thật.
Một trong hai người này, nhưng không phải cả hai, đã giết Graves. Chúng
ta nhất định phải tìm ra kẻ đã gây tội ác, chúng ta cần phải biết, nếu không,
tội ác này sẽ là của anh...”

Anh định nói gì đó.

“Không, để tôi nói hết đã, Quinn. Tôi đang làm rõ chuyện này, vì

chính tôi cũng như vì anh. Nói cách khác, chúng ta cần ra khỏi đây và truy
tìm những kẻ đó, tìm ra xem chúng đã đi đâu, rồi tìm tới chỗ chúng và hạ
chúng bằng cách nào đó. Đó là công việc của chúng ta. Đó là công việc mà
chúng ta đang phải đối diện. Và tất cả thời gian chúng ta có là đến chừng
nào vẫn chưa có ánh sáng trên bầu trời New York tối nay. Đến sáng sớm,
vào lúc sáu giờ, sẽ có một chuyến xe bus rời khỏi đây, trở về quê của chúng
ta. Chuyến xe bus cuối cùng, Quinn, hãy nhớ điều đó, chuyến xe bus cuối
cùng. Tôi không quan tâm tới những gì lịch chạy xe nói, với chúng ta đó là
chuyến cuối cùng trên thế giới.”

“Tôi hiểu ý cô. Mấy cái kim đồng hồ này sẽ tiếp tục chạy... nhưng

không phải là vì chúng ta. Chúng ta cần phải rời khỏi đây khi trời sáng.”

“Bây giờ, công việc.” Cô gật đầu. “Chúng ta không thể cùng nhau bắt

cả hai người bọn họ.”

Anh hiểu cô đang muốn nói gì. Anh kinh hoàng. “Tôi nghĩ cô đã nói

rằng chúng ta cần ở cạnh nhau trong suốt chuyện này cơ mà? Đó là toàn bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.