HẲN LÀ YÊU - Trang 131

nhanh chóng chuyển sự chú ý sang một bức tượng nữ thần vui nhộn, nhưng
trước đó má cô đã nóng rẫy.

Như thường lệ, Kevin ở lì trong văn phòng với cánh cửa đóng kín phần

lớn buổi sáng, nói chuyện với các nhà cung cấp, nhà bán lẻ, hoặc chăm sóc
các món lợi tức kinh doanh khác của anh. Thứ Năm là ngày nghỉ của Mara,
nên gần như chắc chắn, Gabrielle biết rằng cô sẽ thấy mình ở một mình với
Joe cho đến khi đóng cửa. Cô hít vài hơi thở sâu bình tĩnh và cố không nghĩ
đến hàng giờ liền trải dài trước mặt. Hàng giờ liến vắng vẻ. Một mình. Với
Joe.

Qua đỉnh một mẫu bình hoa pha lê trưng bày, cô nhìn anh nhúng con dao

trát tường của anh vào một chậu vữa và tự hỏi loại phụ nữ nào hấp dẫn
được sự hứng thú của một người đàn ông như Joe. Những vận động viên
thể thao xinh đẹp với cơ thể săn chắc, hay những người phụ nữ mềm mại
nướng bánh mỳ và lo lắng về những con thỏ bụi bặm? Cô không phải là cả
hai.

Lúc mười giờ, các dãy thần kinh của cô đã được xoa dịu tới một mức độ

quản lý đuợc. Các cái lỗ đều đã được bịt kín, và cô phải nghĩ ra một công
việc khác cho Joe. Họ quyết định chọn mấy cái giá ở kho đằng sau. Không
có gì phức tạp. Chỉ là mấy miếng gỗ dán dài ba phần tư inch được giữ cố
định với những mấu nối chữ L nặng nề.

Vì chẳng có khách hàng để mà phải lo lắng, cô dẫn Joe đi xem nhà kho,

căn phòng mà chỉ hơi lớn hơn phòng tắm và có một bóng đèn sáu mươi oát
treo trên trần. Nếu có một khách hàng đi vào mặt tiền của cửa hàng, một cái
chuông sẽ reo ở phía sau và cho cô biết.

Hai người họ đẩy mấy cái hộp quà và các hạt xốp Styrofoam sang hết

một bên phòng. Joe đeo cái thắt lưng đeo dụng cụ thấp trên hông và đưa cô
một đầu của cái thước đo bằng sắt. Cô quỳ xuống và giữ nó vào một góc
tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.