HẲN LÀ YÊU - Trang 132

"Tôi có thể hỏi anh một câu riêng tư không, Joe?"

Anh quỳ một gối và tìm đến góc đối diện với đầu thước đo của anh, rồi

liếc qua cô. Ánh mắt anh không bao giờ chạm tới mặt cô. Nó trượt dọc lên
cánh tay tới ngực cô và ở lì đó. Gabrielle nhìn xuống ngực váy của cô nơi
thân áo rủ xuống, cho Joe nhìn mãn nhãn khe ngực trắng mịn và cái áo lót
ren đen của cô. Cô đặt cánh tay rảnh rỗi lên thân áo và vuốt thẳng.

Không có lấy một dấu hiệu xấu hổ, Joe cuối cùng cũng nâng mắt nhìn

lên mặt cô. "Cô có thể hỏi, dù vậy không có nghĩa là tôi sẽ trả lời cô," anh
nói, rồi viết gì đó lên tường bằng bút chì.

Gabrielle đã bắt gặp nhiều người đàn ông nhìn cô chằm chằm trong quá

khứ, nhưng ít nhất họ cũng biết thân biết phận mà tỏ vẻ xấu hổ. Không phải
Joe. "Anh đã kết hôn chưa?"

"Chưa. Tôi đã từng suýt."

"Anh đã đính hôn à?"

"Không, nhưng tôi suýt thì nghĩ đến điều đó."

Cô không tin suýt thì nghĩ đến điều đó cũng được tính. "Điều gì đã xày

ra thế?"

"Tôi đã được nhìn mẹ cô ấy rất rõ ràng và bỏ chạy thục mạng." Anh lại

nhìn sang cô một lần nữa và mỉm cười như thể anh thực sự hài hước lắm
ấy. "Giờ thì cô có thể thả ra được rồi," anh nói, và cái thước đo bay dọc
tường, búng lên, và quất ngón tay cái của anh. "Chết tiệt."

"Úi!"

"Cô đã cố tình làm thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.