HẲN LÀ YÊU - Trang 137

Anh lắc đầu. "Có thể chính là do cái áo lót ren đen mà cô đang mặc."

"Nếu anh không nhìn xuống váy của tôi, anh sẽ không biết về áo lót của

tôi."

"Và nếu cô không trưng ra cho tôi, tôi sẽ không nhìn."

"Trưng ra cho anh á?" Cảm giác giận dữ hóa lạnh bất kỳ khao khát nào

còn nấn ná lại, và cô không còn nghĩ có gì đó thú vị về tình huống này nữa.
"Anh đang nói rằng cảnh cái áo lót đen của tôi khiến anh mất kiểm soát
sao?"

"Thường thì không." Anh nhìn cô từ trên xuống dưới. "Có gì trong cái

thứ mà cô đốt lúc nãy vậy?"

"Dầu cam và hoa hồng."

"Không còn gì nữa à?"

"Không. Sao chứ?"

"Bất kỳ thứ gì thay đổi suy nghĩ trong tất cả những cái bình nhỏ kỳ quặc

cô mang theo bên mình không? Thần chú, bùa mê hay gì đó?"

"Anh nghĩ rằng anh đã hôn tôi bởi vì một loại bùa dầu nào đó sao?"

"Hợp lý đấy chứ."

Còn hơn cả lố bịch. Cô rướn ra trước và chọc ngón trỏ của cô vào lồng

ngực anh. "Anh có phải đã bị rơi đập đầu khi còn bé không?" Cô lại chĩa
vào anh. "Đó là vấn đề của anh phải không?"

Anh thả tay ra và túm lấy bàn tay cô trong lòng bàn tay nóng hổi của

anh. "Tôi cứ nghĩ cô là một người yêu hòa bình đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.